Butterflies don't know the color of their wings, but human eyes know how beautiful it is. Likewise, you don't know how good you are, but others can see that you are special.

 
 
 
 
 
Tác giả: Carol Ericson
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Moutain Ranger Recon
Biên tập: Góc phố
Upload bìa: Nghĩa Võ Văn
Số chương: 16
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1189 / 19
Cập nhật: 2016-11-25 07:57:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 0
nh cúi rạp dưới mép mỏm đá nhô ra ngoài vừa giúp anh thoát chết, ngó xuống con đường mòn ngoằn ngoèo hướng về ngôi làng nhỏ dưới chân núi. Anh nheo mắt lại rồi xem xét kỹ lưỡng phần bên dưới, thấy nó tuy lớm chởm, nhưng rất vững chãi. Dù có chết, anh vẫn phải xuống ngôi làng đó, mà khả năng nguy hiểm là rất lớn.
Anh ép bụng vào vách đá tụt thật nhanh tới mép dốc, vung chân qua rồi trượt cả người xuống mà không để ai thấy. Hai bàn tay bám chặt vào mép đá, đôi chân đung đưa bên dưới vì không có điểm tựa, còn vết đau ở mạng sườn nhói lên đến nghẹt thở. Anh dùng mũi giày quệt chới với vào vách mỏm đá, cho đến khi nó lọt đúng điểm tựa đã nhắm từ lúc nãy.
Tì cả trọng lượng cơ thể vào vết lõm rất nông trên thân núi, anh buông bàn tay đang bám lấy mỏm đá chồi ra phía trên, rơi tự do xuống một bụi cây đã chọn làm đệm đỡ.
Thế đây, đang ở vách đá bằng phẳng, giờ bị treo lơ lửng trên triền núi thế này đây.
Con đường mòn thô sơ khúc khuỷu ở phía dưới vẫn như mời gọi, nên anh rướn người, chân mò mẫm tìm một điểm tựa khác. Anh làm được. Anh đã có linh cảm này từ trước - có thể không phải ngay mỏm đá này, cũng chưa chắc là con đường mòn này - nhưng tay và chân di chuyển đầy linh hoạt, đưa anh thấp dần xuống trên vách núi dựng đứng.
Đầu anh nhức nhối khủng khiếp, đến nỗi thấy da đầu nổi gai trong khi cục u ở sau đầu ngày càng cứng lại và sưng to lên. Một dòng máu rỉ xuống trên má như để nhắc nhở rằng còn nhiều vết thương khác nữa, nhưng anh chỉ dùng lưỡi liếm nó đi - trong miệng anh xộc lên cái vị buồn nôn của máu, mồ hôi và cát bụi.
Anh liếc qua vai, định thả tay để rơi xuống mặt đất bên dưới, nhưng cơ thể đang nhức nhối chắc sẽ không chịu nổi một cú ngã nữa. Anh tiếp tục hạ độ cao một cách từ từ, lờ đi trước những vết rách, xước và bầm dập rải rác từ đầu tới chân.
Anh thả người xuống nền đất cách mặt đất rắn chừng nửa mét, hai chiếc ủng nặng trịch cũng cản bớt phần nào chấn thương. Khi chân vừa chạm nền sỏi và bụi, anh khum mình về phía trước, trán gần chạm đất.
Mặt trời đang mọc sưởi ấm lưng anh. Rồi anh nằm ngửa ra để ánh nắng ngấm cả vào bộ ngực đang cứng đờ. Anh nghển cổ khi nghe thấy tiếng chuông reo leng keng, nhìn về ngôi làng nhỏ chạy quanh chân núi.
Anh liếm môi, ngồi vực dậy, vết thương trên đầu nhói lên làm anh phải nhắm nghiền mắt. Sau đó, anh khập khiễng theo con đường mòn đi xuống khu dân cư, thầm mong có người dưới kia sẽ biết tại sao anh lại tỉnh dậy trên một mỏm đá giữa vùng núi non hiểm trở này.
À, mà nếu có ai giúp anh biết tên mình thì càng tốt.
Khi Dấu Yêu Về Khi Dấu Yêu Về - Carol Ericson Khi Dấu Yêu Về