Số lần đọc/download: 0 / 10
Cập nhật: 2020-12-10 21:39:36 +0700
Văn Án
T
rên đời có nhiều người như vậy đấy.
Họ tàn nhẫn khi bạn mềm yếu; và khi bạn trở nên lạnh lùng, thì họ lại mất đi lòng tự trọng.
Theo tình tình chạy, đuổi tình tình theo.
—
“Họ từng cùng nhau lớn lên, từng là thanh mai trúc mã, thân mật không chút khoảng cách. Nhưng sau đó đã có mười năm trống rỗng, mà trong thời gian đó đã xảy ra chuyện gì, thì không cần phải nói thêm nữa.
Đêm đó, Lâm Gia Duệ nằm ngủ cạnh Lâm Dịch, mơ một giấc mơ hơi khác thường ngày.
Y không lên trời xuống bể tìm chìa khóa hòm bảo vật nữa, cũng không vật lộn sống mái với quái vật. Y chỉ mơ thấy… một biển nước mênh mang.
Mênh mang đến độ có thể cắn nuốt tất thảy.
Còn Lâm Dịch, thì đang ở dưới đáy nước.
Đúng lúc này, y tỉnh dậy. Lúc đó đã là nửa đêm, bên cạnh y là tiếng hít thở quen thuộc của người đó. Y lẳng lặng nghe trong chốc lát, tay che đi mắt mình, nở nụ cười trong bóng đêm.
Y biết chứ.
Dù có lặp lại bao nhiêu lần chăng nữa, y cũng sẽ nhảy xuống biển nước nọ.”