Butterflies don't know the color of their wings, but human eyes know how beautiful it is. Likewise, you don't know how good you are, but others can see that you are special.

 
 
 
 
 
Tác giả: Võ Hà Anh
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 13
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1875 / 16
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Trước Khi Vào Truyện -
gày mai trong đám xuân xanh ấy
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi ...
TRƯỚC KHI VÀO TRUYỆN
Bỏ cuộc chơi – đó là nỗi buồn dai dẳng khủng khiếp nhất trong cuộc đời. Bạn nghĩ lại mà xem. Đang 1 thời gian tươi đẹp tuổi thuê hoa dệt mộng, 1 hôm nào đó … ta không còn bước đến cổng trường. Xa tất cả. Xa thầy, xa bạn, xa bảng phấn, xa ghế ngồi. Xa những tiếng reo đùa trong nắng, xa trùng trùng kỷ niệm trong suốt những năm dài cắp sách. Ởđó ta đã cười. Ở đó ta đã khóc. Ở đó ta đã để lại từng góc sân, từng mép bàn, từng hộc tủ … dấu vết bao nhiêu năm cắm cúi trên sách vở, miệt mài với tháng ngày quen thuộc, bỏ lại sau lưng những mơ ước gấm hoa.
* Rồi 1 ngày ta ra đi. Rũ áo, quay lưng. Bỏ lại tất cả. Để buồn cho phấn viết, để sầu cho bảng đen. Mặt bàn thôi những bàn tay ve vuốt và không gian im vắng tiếng cười. Lòng ta nói: Trường yêu ơi, thầy bạn ơi, xin giã từ tất cả …
* Một ngã đường cho mỗi cuộc đời. Chẳng ai giống ai. Người lên đại học, kẻ lăn lóc vào đời, người nhẹ gót sang sông, kẻ âm thầm với việc nhà sau cánh cửa … Tất cả, cuối cùng, rồi cũng BỎ CUỘC CHƠI. Bỏ trong nỗi hân hoan chợt đến, hay trong lặng lẽ đau buồn … Năm, mười năm sau hay … cả đời không còn gặp lại. Người đã đi rồi, để sầu quấn quít theo chân và vương vấn buồn quanh nơi người đã đến, đã ở và đã bỏ đi.
* Trong yên vui, trong hoan lạc, trong sung sướng hay trong náo động, trong tơi bời của đời sống, rồi sẽ phải có 1 ngày, 1 đoạn đời ngồi hồi tưởng lại. Và từ đó, nỗi buồn day dứt dai dẳng khủng khiếp sẽ đến với ta, ám ảnh mãi trong những giây phút hồi tưởng. Và nuối tiếc khôn nguôi khi ngồi đếm thời gian qua, tàn tạ …
* BỎ CUỘC CHƠI - truyện dài này – như 1 nhật ký. Của bạn, của tôi. Bạn hãy đọc xem, chắc chắn sẽ có ít nhất là 1 phần đời bạn. Như tấm gương soi, sẽ có mình trong đó.
Chuyện rất thật, được đem vào truyện, của những người con gái Trưng Vương. Từ trước tới nay, tôi chưa thấy 1 tác phẩm nào viết về Trưng Vương mà rất thật. Mong lần này bạn sẽ thấy đơì sống ở Trưng Vương. Đây là những gì Trưng Vương. Ngôn ngữ Trưng Vương. Học hành Trưng Vương. Đời sống Trưng Vương và … tương lai Trưng Vương.
* Tác phẩm này viết ra với trang trọng và nghiêm chỉnh. Mong như 1 chứng nhân cho 1 chuyện đời. Tất cả nhân danh, địa danh, chất liệu được nêu lên trong đó chỉ nhằm dựng nên tác phẩm. Viết để tưởng nhớ, viết để trao tặng cho những người, những gì liên hệ đến Trưng Vương. Xin được chấp nhận và tha thứ. Xin được nhìn bằng dễ dãi bao dung.
* Và xin cho tác phẩm được ấp ủ trong đôi tay của mọi người. Vì Trưng Vương chúng tôi, nếu không bỏ cuộc chơi bởi những lý do nào khác hơn là theo chồng, thì cũng chẳng bao giờ còn ngày trở lại trường xưa.
Vì đời hoa bướm đã qua rồi …
NHỮNG NHÂN VẬT TRONG TRUYỆN:
- Nhắng, Mai Nhắng: Hoa Mai
- Nhót, Mai Nhót: Thanh Mai
- Nhí, Mai Nhí: Như Mai
- Mã Thày: Khanh
- Ù: Hồng
- Cúc Gà Mỹ: Kim Cúc
- Lon, Lu Lu: Loan
- Cận Dâm: Ngọc
- Toét: Tuyết
Bỏ Cuộc Chơi Bỏ Cuộc Chơi - Võ Hà Anh Bỏ Cuộc Chơi