Số lần đọc/download: 5387 / 79
Cập nhật: 2015-06-22 11:57:17 +0700
Chương 1: Lần Đầu Tiên Bắt Rồng
C
hương 1: LẦN ĐẦU TIÊN BẮT RỒNG
Ngày xửa ngày xưa, trên hòn đảo hoang lộng gió Berk, có một chàng Viking nhỏ với cái tên dài trường thiên đại hải.
Hiccup Horrendous Haddock Đệ Tam, Niềm Hy vọng và Người thừa kế Bộ tộc Hairy Hoologans, từ sáng sớm thức dậy đã thấy bệnh.
Mười cậu nhóc, kể cả Hiccup mong trở thành thành viên chính thức của Bộ Tộc sau khi vượt qua Lớp học vỡ lòng về Loài Rồng. Chúng đang đứng ở nơi vắng vẻ nhất trên bờ biển hẹp không người. Tuyết rơi dày.
“CHÚ Ý!” Bác Gobber Ợ Hơi, ông lính già dạy Vỡ lòng gầm thét. “Đây là chiến dịch đầu tiên của các cháu, Hiccup sẽ chỉ huy.”
“Ôi…đừng là Hiccup chứ,” Dogsbreath Não phẳng và hầu hết tụi nhóc càu nhàu. “Ngài không thể để cho Hiccup chỉ huy được. Thằng ấy VÔ DỤNG.”
Hiccup Horrendous Haddock Đệ tam, Niềm hy vọng và Người kế thừa Bộ lạc Hairy Hooligans, khốn khổ dùng ống tay áo chùi mũi. Nó lún sâu hơn vào tuyết.
“AI cũng giỏi hơn Hiccup,” Snotface Snotlout cười khinh bỉ. “Kể cả Fishleg cũng giỏi hơn Hiccup.”
Fishlegs bị lác mắt khiến cậu ta cũng mù dở như sao biển, và ngoài ra còn bị dị ứng với bò sát.
“IM LẶNG!” Bác Gobber Ợ Hơi gào lên. “Đứa nào nói nữa sẽ ăn con sao sao trong bữa trưa BA TUẦN!”
Thế là bọn nhóc im ngay lập tức. Con sao sao có chút giống giun, chút giống nước mũi còn vị thì tệ hơn cả hai thứ đó nhiều.
“Hiccup sẽ chỉ huy và đây là lệnh!” Bác Gobber hô. Bác chưa bao giờ ngừng hò hét cả. Bác là một người khổng lồ cao hơn 2m1 chột một mắt và có bộ râu như pháo hoa bắn tung tóe. Dù thời tiết lạnh cong, bác cũng chỉ mặc một chiếc quần cộc bằng lông và chiếc áo gile da hoẵng bé xíu, để trật hết ra ngoài màu da đỏ như tôm luộn và những cơ bắp cuồn cuộn. Bác đang cầm một ngọn đuốc chảy rực chỉ bằng một bàn tay.
“Hiccup sẽ chỉ huy, dù thành thực mà nói, cậu ta hoàn toàn vô dụng. Nhưng Hiccup là con trai TỘC TRƯỞNG, Viking phải nghe lời tộc trưởng. Các cậu nghĩ mình đang ở đâu, La Mã Cộng Hòa chắc? Dù sao, đây chỉ là vấn đề nhỏ xíu như con kiến thôi. Các cậu ở đây để chứng minh mình là Một người Anh hùng Viking. Và truyền thống của bộ tộc Hooligan là các cậu phải…” Bác Gobber dừng lại tạo kịch tính.
“BẮT CON RỒNG ĐẦU TIÊN!”
Hiccup nghĩ, những con sò kia đang há mồm ra ồ kìa.
“Chính những con rồng đã làm chúng ta sống tách biệt!” BÁc Gobber gầm gừ. “Những người kém cỏi huấn luyện chim cắt giúp họ săn thú, ngựa để di chuyển. Chỉ có những ANH HÙNG VIKING dám huấn luyện những sinh vật nguy hiểm nhất, hoang dã nhất Quả Đất.”
Bác Gobber ngồi xổm xuống tuyết. “Bài thi Nhập Môn về Rồng gồm ba phần. Phần đầu tiên và nguy hiểm nhất là kiểm tra sự dũng cảm và tài ăn trộm. Nếu các cậu muốn được Bộ tộc Hairy Hooligan công nhận, các cậu phải bắt được rồng trước đã. Và đây là LÝ DO,” Gobber tiếp tục nói hết công suất, “tôi đưa các cậu tới nơi đây. Hãy nhìn Vách Đá Rồng Hoang đi.”
Mười cậu nhóc ngửa cổ nhìn. Vách núi cao tới chóng mặt, đen sì đằng đằng sát khí. Vào mùa hè, bạn khó lòng nhìn thấy vách núi vì những con rồng đủ hình dạng kích cỡ bám rịt lên đó, đớp táp nhau gây ra những âm thanh vọng tới tận Berk.
Nhưng mùa đông tới, rồng chìm vào giấc ngủ đông. Vách núi chìm vào im lặng, trừ có tiếng ngày rầm rầm của chúng. Hiccup có thể cảm nhận đất dưới chân đang rung lên từng chập.
“Giờ,” bac Gobber nói, “các cậu có thấy bốn hang đá ở lưng chừng vách đá, hợp thành hình đầu lâu không?”
Mấy cậu nhóc gật đầu.
“bên trong hang mắt phải đầu lâu là Động Dưỡng Rồng, nơi, VÀO THỜI ĐIỂM HIỆN TẠI, ba ngàn con rồng con đang dành vài tuần cuối cùng để ngủ đông.”
“OOOOOOOOOH,” những thằng nhóc nhao nhao thích thú.
Hiccup nuốt nước bọt. Nó tình cờ được biết nhiều về những con rồng hơn bất cứ đứa nhóc nào ở đây. Từ khi còn bé tý, nó đã bị những sinh vật này cuốn hút. Nó dành hết giờ này qua giờ bí mật quan sát chúng (Những kẻ nhìn trộm – rồng thường bị cho là lũ lập dị và ngu đần, vì thế nó cần phải bí mật) Và những gì Hiccup biết về những con rồng đã nói với nó rằng, đi vào động với ba ngàn con rồng trong đó là hành động ngu ngốc.
Nhưng dường như chẳng ai lo lắng cả.
“Trong vài phút, tôi muốn các cậu mang một trong những cái giỏ này và trèo lên vách đá,” bác Gobber Ợ Hơi ra lệnh. “Một khi đã vào trong động, các cậu phải tự chịu trách nhiệm với chính mình. Ta quá to lớn không thể chui vào đường hầm dẫn vào Động Dưỡng Rồng được. Các cậu phải IM LẶNG đi vào động …. và cậu Wartihog, cậu cũng nên nhớ lấy điều đó, trừ khi cậu muốn trở thành bữa ăn chào xuân đầu tiên cho ba ngàn con rồng đói khát. HA HA HA HA HA!”
Bác Gobber cười rung rốn vì câu nói đùa chẳng ra đâu vào đâu, rồi tiếp tục. “Những con rồng cỡ đó thường vô hại đối với con người, nhưng với số lượng đó chúng y hệt những con cá hổ vậy. Cái đống mỡ dày của cậu sẽ chẳng còn lại gì đâu, Wartihog – cậu chỉ còn là một bộ khung xương đội mũ thôi. HA HA HA HA! Vì vậy, các cậu phải đi thật LẶNG LEC qua động và đánh cắp MỘT con rồng đang say ngủ. NHẸ NHÀNG nâng con rồng lên khỏi tảng đá rồi đặt vào giỏ. Còn hỏi gì thêm không?”
Không ai hỏi gì.
“Nếu không may các cậu ĐÁNH THỨC mấy con rồng – và các cậu đúng là mấy kẻ ĐẦN THỐI mới làm thế – hãy chạy nhanh như chớp về cửa hang. Những con rồng không thích thời tiết lạnh giá và tuyết có lẽ sẽ khiến chúng mất dấu.”
Có lẽ thôi ư? Hiccup nghĩ. Ồ, thật là an ủi làm sao.
“Ta khuyên các cậu nên dành ít thời gian mà chọn rồng. Điều quan trọng là chọn con có kích cỡ phù hợp. Con rồng đó sẽ giúp các cậu bắt cá, bắt nai. Các cậu sẽ bắt con rồng giúp các cậu tham gia chinh chiến, khi các cậu lớn hơn và trở thành Chiến binh của Bộ Tộc. Nhưng, các cậu cần một con vật thật ấn tượng, vì vậy hãy chọn con to nhất vừa với giỏ. Đừng Lảng vảng QUÁ lâu ở đó..”
Lảng vảng??? Hiccup nghĩ. Ở trong một cái động với ba ngàn CON RỒNG đang ngủ đông?
“Ta không cần nói với các cậu rằng,” bác Gobber vui thú nói tiếp. “nếu các cậu trở về tay trắng, thì đừng nên về làm gì. Bất cứ ai THẤT BẠI sẽ bị tống cổ ngay lập tức. Bộ tộc Hairy Hooligan không cần những kẻ THẤT BẠI. Chỉ có những kẻ mạnh tồn tại.”
Hiccup buồn rầu nhìn ra chân trời. Không có gì ngoài tuyết và biển xuất hiện trong tầm mắt. Bị đuổi cũng không quá vui đâu.
“RỒI,” bác Gobber mạnh mẽ nói. “mỗi cậu cầm một cái giỏ và chúng ta xuất phát.”
Mấy cậu nhóc vội vã chạy lấy giỏ, vui vẻ phấn khích trò chuyện.
“Tao sẽ tóm được con Monstrous Nightmare với những cái móng vuốt bự chảng. Chúng thật sự đáng sợ,” Snotlout khoác lác.
“Ồ im đi, Snoutlout, mày không làm được đâu,” Speedi-fist nói. “Chỉ Hiccup mới có thể có Monstrous Nightmare, vì nó là con trai tộc trưởng.” Cha Hiccup là Stoick Vĩ Đại, một tộc trưởng đáng sợ của tộc Hairy Hooligan.
“HIC-CUP?” Snoutlout khinh khỉnh. “Nếu nó vô dụng như khi ở Bashyball, chỉ cần hắn bắt được con Basic Brown đã là may mắn lắm rồi.”
Basic Brown là loại rồng phổ biến nhất, thứ quái thú hữu dụng nhưng không huyền bí lắm.
“IM MỒM VÀ XẾP HÀNG ĐI MẤY CON NÒNG NỌC KHỐN KHỔ KIA!” bác Gobber Ợ Hơi hò hét.
Mấy thằng nhóc vội vàng vào chỗ, giỏ đeo trên vai và đứng im chú ý. Bác Gobber đi dọc theo hàng, dùng ngọn đuốc soi mắt từng đứa.
“TRONG NỬA GIỜ NỮA CÁC CẬU SẼ LÀ CHIẾN BINH VIKING. VỚI CON RẮN TRUNG THÀNH BÊN CẠNH…. HOẶC ĂN ĐIỂM TÂM TRONG VALHALLA VƠI RĂNG RỒNG CẮM Ở ĐÍT!” Bác Gobber hét lên với sự hứng thú kinh khủng.
“CHẾT HOẶC VINH QUANG!” bác Gobber hô.
“CHẾT HOẶC VINH QUANG!” tám cậu nhóc đằng sau phấn khởi hưởng ứng theo.
Hiccup và Fishlegs rầu rĩ nghĩ, Chết là chắc.
Gobber dừng lại đặt tù và lên miệng.
Chắc giờ là thời khắc tệ nhất đời mình TÍNH TỚI NAY đây, Hiccup nghĩ thầm khi chờ đợi tiếng tù và vang lên. Và nếu âm thanh đó vang lớn hơn, chúng sẽ đánh thức mấy con rồng trước khi kịp BẮT ĐẦU.
“PARRRRRRRRRRRRRRRRRRP!”
Bác Gobber đã thổi tù và.