Số lần đọc/download: 0 / 1
Cập nhật: 2021-11-27 00:04:09 +0700
Tuổi 17 và cậu!
Yea, là 1 câu chuyện về tình yêu tươi đẹp tuổi 17! Mọi người vẫn hay nói rằng tình yêu tuổi 17 là thứ tình cảm đẹp nhất trong cuộc đời một con người. Và đúng vậy, con đí tình yêu lướt qua và để lại trong tớ quá nhiều tiếc nuối, đau buồn nhưng không thể thiếu được những kí ức đẹp nhất về 1 thứ tình cảm chân thành, đắm đuối.
Như bao bạn trẻ khác, tớ bước vào tuổi 17 với sự háo hức, mong chờ về cái lời đồn ấy! Tớ bắt đầu đi làm quen với nhiều bạn nữ hơn, bắt đầu biết đến những app hẹn hò qua mạng. Và đó cũng là nơi mọi chuyện bắt đầu. Sau hàng trăm cô gái quẹt trên app, tớ gặp cậu! Tớ chết lặng trước vẻ đẹp hút hồn của cậu, tớ tim cậu, cho cậu vào danh sách yêu thích, tớ chuẩn bị những câu chuyện cười để gây ấn tượng với cậu. Và chỉ qua những hành động nhỏ nhặt ấy, trái tim tớ đã để quên chỗ cậu lúc nào không hay!
Tớ háo hức chờ cậu rep ib!! Rồi 1 ngày, 2 ngày,.. 1 tuần sau… và… cuối cùng cậu cũng trả lời tớ! Wao cái cảm xúc vui sướng, hạnh phúc trào dâng trong tớ. Yêu đời đến lạ, mọi sự u sầu, tủi thân khi chờ đợi như biến mất. Tớ chính thức gặp được cậu rồi!!!
Tớ rep story, kiếm chuyện để nói với cậu. Tớ làm mọi cách có thể để tiến lại gần cậu hơn. Và rồi tớ đã làm được ~~ Cậu đã cười với tớ, nói chuyện 1 cách thoải mái với tớ, con tim đã chung 1 nhịp đập!! Hêh tớ đã muốn đi khoe với cả lũ bạn l là: TỚ ĐÃ CÓ NGƯỜI IU!! Yea, cảm xúc lúc ấy nó thực sự khó tả!
Cậu tuyệt vời hơn tớ nghĩ <3 Cậu lo cho tớ, cậu tình củm với tớ, cậu giành mọi thời gian có thể cho tớ. Thực sự, hạnh phúc lắm:> Những cái lời đồn thổi về tình yêu tuổi 17 ấy đã thành sự thật! Cậu quá tuỵt zời, cậu số 1, cậu là siêu nhân! Tớ yêu cậu lắm luôn ý, THỀ!!! Trước giờ tớ k hay tin vào tình yêu qua mạng lắm nhưng cái câu nói mà tớ nhớ như in: “ ebe ăn gì chưa, muốn ăn gì chị đặt qua cho” đã làm tớ hiểu rằng tớ sẽ dành tất cả thứ tình cảm mà tớ có để yêu cậu 1 cách trân thành nhất! Nhắn tin từ sáng đến đêm hêh tớ yêu rồi! yêu thật rồi!!!
Chuỗi ngày tuyệt vời nhất trong 2021 của tớ bắt đầu! Từ chị em thành ngừi iu rồi thành xưng hô là vợ chồng. Èo nghe hơi trẩu í nhưng mà thích lắm!!! Không sao, tớ với cậu thích là được rồi, nhỉ. Tớ yêu cậu nhiều lắm, nhiều đến mức tớ không biết phải dùng từ ngữ gì để diễn tả tình cảm của tớ nữa. Tớ muốn ở bên cậu thật lâu, bảo vệ cậu, chăm sóc cậu <3, muốn lắm.. nhưng vào thời điểm tớ quyết định viết lên câu truyện này thì cậu đã rời xa tớ rồi! Weo, những mong ước rất trẻ con, hồn nhiên, ngây thơ nhưng thực sự, thực sự đó là thật lòng, là những mong ước từ trái tim tớ, ít nhất là trong thời điểm ấy.
AGHH! Quá nhiều sự sến sẩm ở đây ^^ nhưng mà chịu thôi hehe tình iu mà. Những ngày tháng bên cậu thực sự rất yên bình. Nói vài lời yêu thương thôi, đã hết một ngày rồi. Thời gian trôi đi quá nhanh, nhiều khi nhắn tin xong, ngồi dậy, nhìn xung quanh, chả hiểu đang ngày hay đêm!!! Hâm thế đấy. Tớ lạc vào thế giới chỉ có hai ta, không còn xô bồ cuộc sống, không còn áp lực học hành, chỉ cậu và tớ. Mà lạ lắm à nghen, cậu và tớ hợp nhau đến lạ thường! Chúng mình cùng nuôi mèo, cùng nghiện dưa hấu, cùng thích ăn nem chua rán và cùng thích xem phim nữa ~~ Aghh chính xác là định mệnh đã đưa cậu đến với tớ rồi!! Nhưng đến bây giờ, nó lại trở thành nỗi đau lớn nhất với tớ. Ta đã hẹn cùng nhau ăn dưa hấu và xem phim bên cạnh là 1 đàn mèo! Nhưng để rồi… chẳng có cuộc hẹn nào xảy ra cả. Tất cả chỉ để lại sự tiếc nuối và hối hận. Để đến bây giờ, tớ chỉ biết ngồi ước, ước rằng cậu vẫn còn ở đây với tớ. Cậu nói là sẽ yêu tớ đến già mà!!! Cậu quên rồi sao?
Cậu gầy lắm, cậu hay ốm lắm @@ Tớ chỉ muốn chạy đến bên cạnh và chăm cậu thôi! Món yêu thích của cậu là súp cua, tớ mong là sau này sẽ được nấu cho cậu hàng ngày. Cậu hay đi chơi với nhóm bạn, tớ mong sẽ có ngày cậu nắm tay tớ, ra mắt trước hội bạn của cậu!! Yea, tớ đã mơ mộng về ngày có đủ tiền mua hoodie đôi, đi giày đôi, đồng hồ đôi, ốp điện thoại đôi và tuỵt vời nhất là đeo nhẫn đôi, đưa cậu đi qua từng ngóc ngách giữa cái rét của mùa đông Hà Nội, reo rắc cơm chó cho từng mảnh đời cô đơn:>> Và một lần nữa, mơ mộng bao nhiêu thì lại thất vọng bấy nhiêu!! Ngoài trời đang 18 độ mà tớ thì một mình trong phòng, run rẩy viết lên câu chiện này. Cậu đâu rồi? Tớ nhớ cậu! Thực sự mong cậu 1 lần quay về bên tớ…
Một món ăn cần phải có đủ đắng cay ngọt bùi thì mới để lại dấu ấn chứ! Tình iu cũng vậy, yêu nhau rồi thì cũng phải có lúc giận dỗi nhau chứ nhỉ:> Nhưng! Nhưng mà cậu giận dỗi đáng yêu lắm luôn í, thề!! Yea và tất nhiên là tớ vẫn nhớ như in cái buổi tối 2 đứa giận nhau rồi ngồi “um" qua “um" lại cả tối ~~ aww đáng yêu! Lúc đầu giận dỗi như vầy nhưng về sau cũng xảy ra những chiếc cãi nhau khá nghiêm trọng:( Nhưng cậu biết gì không? Tớ chưa từng vì 1 lời lẽ nào hay 1 suy nghĩ nào mà ngừng yêu cậu cả. Chỉ cần cậu nói ra, tớ đều không nỡ giận dỗi thêm một giây nào. Cậu còn cho tớ leo cây 2 lần đấy:> nhưng thôi, yêu, bỏ qua nhé. Thực sự tớ đã giành mọi tình cảm tớ có cho cậu rồi đấy! Ngỡ tưởng rằng sẽ bên nhau thật lâu, yêu nhau thật sâu nhưng ai ngờ cậu lại rời đi nhanh thế! Tớ nói vậy không phải có ý gì với cậu đâu, chỉ là tớ tiếc, tiếc lắm!
Haiz… Và cuối cùng, bi kịch của cuộc tình đã ập đến! Chắc là do tớ, do tớ không quan tâm cậu hẳn hoi. Cậu ốm, cậu mệt, tớ không thể đến bên chăm sóc cậu. Cậu nghỉ ngơi vài ngày thì khi khoẻ lại, cậu bị áp lực với 1 đống deadline bài tập trên trường chưa hoàn thành. Cậu bận bịu hơn, cậu ít nói chuyện với tớ hơn, tớ hoàn toàn hiểu. Nhưng giữa lúc căng thẳng như vậy, lại thêm công việc đè lên đầu cậu nữa. Hình nhưnhư vậy là quá sức với một cô bé gầy gò 18 tuổi thì phải! Cậu bận từ sáng đến đêm, không có chút thời gian rảnh nào, trong đầu cậu giờ chỉ còn lại công việc và bài tập! Và có vẻ việc có thêm tớ trong đấy khiến cậu cảm thấy mệt mỏi, chán nản. Cậu xa dần tớ. Những tin nhắn thưa dần, những lời nói của cậu lạnh nhạt dần, những lời yêu dường như chỉ còn xuất hiện từ phía tớ. Ấy thế mà tớ lại không hiểu cho cậu, tớ giận dỗi và có những cuộc nói chuyện căng thẳng với cậu. Có vẻ là từ đó, tình cảm của cậu dành cho tớ dần rạn nứt… “Tớ thật sự, thật sự xin lỗi! Tớ thương cậu nhiều lắm!”. Tớ đã gác qua chuyện giận dỗi, tớ chấp nhận đợi cậu đến 3h sáng để tâm sự với cậu, mong rằng điều tớ làm sẽ giúp cậu giải toả những áp lực từ xung quanh. Nhưng dường như mọi thứ đã trở nên quá muộn màng. Tình cảm nơi cậu đã không còn như ngày nào. Cậu đã nói ra lời từ biệt với tớ…
Cậu bước đi quá nhanh! Tớ còn chưa kịp phai mờ 1 chút tình cảm nào dành cho cậu thì cậu đã bỏ tớ lại 1 mình rồi. Bi kịch xảy ra vỏn vẹn chỉ trong 1 tuần nhưng với tớ, một tuần ấy còn dài hơn 1 tháng yêu nhau. Yea, sau gần 1 tuần khóc lóc, đau khổ vì cậu thì tớ quyết định viết lên câu truyện này. Tớ không dám ăn những đồ ăn tớ từng rất thích, làm những điều tớ từng rất thích vì đâu đâu cũng đầy ắp những kỉ niệm, đâu đâu cũng là hình bóng của cậu. Nếu cậu có đọc câu truyện này thì tớ chỉ muốn chúc cuộc đời cậu sẽ hạnh phúc, cậu sẽ đạt được những điều mà cậu ước mơ!! Học ít thôi, làm vừa thôi, tự chăm sóc sức khoẻ bản thân đi ạ! Đừng ăn bim bim quá nhiều nữa, không tốt đâu. Và… nếu, chỉ là nếu thôi nhé, nếu cậu bỗng chợt nhớ tới tớ, cần tớ thì tớ luôn ở đây! Câu truyện này sẽ luôn ở đây và sẽ là một trong những kí ức đẹp nhất của tớ. Cảm ơn cậu vì đã xuất hiện trong thanh xuân của tớ!