Số lần đọc/download: 1172 / 2
Cập nhật: 2015-06-29 17:33:07 +0700
Đ
ược một người bạn tặng bức tranh “vô giá” về lời dạy của Ngài Xá Lợi Phất. Bỗng nhớ lại có 02 CD mà mình đã nghe là “Đất” và “Ngài Xá Lợi Phất vĩ đại”.
Người bạn lúc tặng, vì cẩn thận cứ hỏi đi hỏi lại
“Cậu có thích không?”
“Cậu yên tâm đi, tớ thích mà”
“Nhưng cái này không phải ai cũng thích đâu, vì là đất, đất tầm thường quà nên mọi người không hiểu…”
“Cậu yên tâm đi, tớ đã nghe 2 CD bài giảng của Thầy rồi, cũng bị rúng động trước lời dạy của Ngài Xá
Lợi Phất”
Câu chuyện bắt đầu…
Cách đây hơn 2500 năm, có một người tên là Xá Lợi Phất, hay còn gọi là Xá Lợi Tử, thuộc dòng Bà La Môn, người thành Vương Xá, nước Ma Kiệt Đà. Năm lên 8 tuổi đã tinh thông kinh điển Vệ Đà. Năm 20 tuổi nổi tiếng hùng biện siêu việt và Ngài có kết bạn với Mục Kiền Liên.
Một lần đi trên phố, Xá Lợi Phất thấy có một tỳ kheo dáng vẻ thong dong, đang đặt từng bước chân thảnh thơi khất thực. Thấy vậy Xá Lợi Phất bèn đến gần hỏi han và được nghe bài kệ:
“Các Pháp do duyên sanh
Cũng do nhân duyên diệt
Thầy tôi là đức Phật
Thường giảng nói như vậy”.
Nghe xong bài kệ, Ngài chứng quả Tu Đà Hoàn, nhân đây ngài báo cho người bạn Mục Kiền Liên. Sau đó hai người dẫn hơn 200 đồ chúng đến tịnh xá Trúc Lâm xin Phật xuất gia. Sau hai tuần, Ngài chứng quả A La Hán.
Ngài Xá Lợi Phất nổi tiếng với trí tuệ siêu việt, kiến giải uyên bác nhưng khiêm tốn, đạo hạnh cao tuyệt là một trong mười đại đệ tử của đức Phật, cùng với Mục Kiền Liên Ngài còn là một trong hai cánh tay đắc lực xây dựng phát triển tăng đoàn hùng mạnh.
Với trí tuệ như thế, đạo hạnh như thế, khiêm tốn như thê được nhiều người yêu mến nên Ngài bị những kẻ đố kỵ ganh ghét. Có một lần đợi Xá Lợi Phất ra khỏi chùa rồi lên tố cáo Phật “Ngài Xá Lợi Phất ỷ mình là đại đệ tử, khi ra đi còn bộp tai đệ tử thật là đau, mà Ngai cũng không xin lỗi đệ tử nữa”
Đức Phật không nói gì cả, triệu tập tất cả tăng chúng vào. Lúc ấy Mục Kiền Liên và A Nan Đà nghĩ rằng “Đức Phật biết sư huynh của chúng ta không có đánh nhưng muốn sư huynh nói lên sự thật”
Sau khi Ngài Xá Lợi Phất cất lên tiếng rống của một con Sư Tử, quả địa cầu cũng rúng động. Riêng Thầy tỳ kheo vu khống Ngài Xá Lợi cũng thấy hối hận đến quỳ dưới chân Đức Thế Tôn xin Ngài tha tội.
Dưới đây là nội dung bài pháp mà Ngài Xá Lợi Phất đã cất tiêng trước hội chúng.
- Kính Bạch Thế Tôn! Chúng con nguyện luôn xem mình như đất. Đất bình an hoan hỷ khi được người giẫm đạp đi lên, chúng con cũng vậy, chúng con xin được bình an hoan hỷ khi có người xem thường giẫm đạp.
Đất sẽ rộng lòng đón nhận những rác rưỡi bẩn thỉu mà người vất bỏ lên, chúng con cũng nguyện xin được rộng lòng đón nhận những ý nghĩ xấu cho chúng con hay những lời nhục mạ nặng nề.
- Bạch Thế Tôn! Cũng như đất chịu đựng sự cày xới để mọc lên những vườn cây trái ngọt hay ruộng lúa thơm ngon, chúng con cũng nguyện xin chịu đựng sự tổn thương để vững bước mang cho đời niềm vui hạnh phúc.
- Bạch Thế Tôn! Cũng như đất nâng niu đỡ đần cuộc sống mọi loài trên đất, chúng con cũng nguyện xin tôn trọng đỡ đần bất cứ ai cần đến chúng con trong cuộc sống này.
- Bạch Thế Tôn! Chúng con nguyện xem mình như người hốt rác, gánh phân làm những việc hèn mọn nhất trên đời, vui vẻ để người sai bảo để được làm vui lòng mọi người.
- Bạch Thế Tôn! Chúng con nguyện xem mình như cái giẻ lau, xóa đi những dơ bẩn của đời và nhận lấy những dơ bẩn đó về mình, chúng con cũng xin nhận lấy mọi điều xấu xa bẩn thỉu để cho đời được thơm sạch mát lành.
- Bạch Thế Tôn! Chúng con nguyện xem mình như nước để rửa sạch cho đời rồi phần mình chảy ra cống rãnh. Chúng con xin được phụng sự cho đời và còn lại mình trôi vào quên lãng mà thôi.
- Bạch Thế Tôn! Chúng con nguyện xem mình như củi lửa thấp lên ánh sáng và đun nấu thức ăn giúp ích cho đời, rồi phần mình trở về tro bụi bay xa.
- Bạch Thế Tôn! Chúng con nguyện xem mình như gió thổi mát lòng người những buổi trưa hè, đem đến cho đời những con mưa phơi phới, rồi phần mình tan vào cõi vắng hư vô.
- Bạch Thế Tôn! Chúng con nguyện xem thân này là vô thường, ngày nào thành bụi đất bên đường, từng ngày sống là sự đòi hỏi của ăn uống, thở và đủ mọi thứ cung phụng vất vả.
- Bạch Thế Tôn! Với suy nghĩ như vậy chúng con nguyện không hề xem thường hay ác ý với bất cứ ai, với bất cứ một chúng sinh nào. Chúng con nguyện đem tình thương tràn ngập đến muôn loài, mong cho mọi loài thương yêu nhau và tu theo thánh đạo giải thoát.
NHƯ ĐẤT KHÔNG HIỀM HẬN
NHƯ TRỤ ĐÁ KIÊN TRÌ
NHƯ HỒ TRONG THANH TỊNH
NHƯ BẬC THÁNH BAY CAO.