Với Quỳnh
Nếu hạnh phúc sẽ khơi nguồn đau khổ
Thì xin em đừng tìm đến với nhau
Để một ngày vết nứt nhói tim đau
Và ân ái nhạt nhòa son môi cũ.
Quỳnh chỉ nở về đêm trong giấc ngủ
Như tình yêu chỉ đẹp lúc ban đầu
Chẳng có gì tồn tại đến ngàn sau
Khi cơn mộng mù lòa đêm dâng hiến
Chút hương xưa em miệt mài tìm kiếm
Cũng bay đi theo gió thoảng trong chiều
Cuối cùng rồi còn lại với quạnh hiu
Treo lơ lửng thân mình trên triền dốc
Rồi có lần giữa mùa mưa thu khóc
Em quay về dang dở những cuộc chơi
Giữa thiên thu ai đứng gọi tên người
Nghe trăm hướng vọng về cơn mưa lũ
"Từ một đêm đóa Quỳnh buông cánh rũ..."