Tưởng Tượng
Chỉ một bước thôi
Có thể là vực thẳm
Nhưng biết đâu, ánh sáng chói lòa?
Tôi cứ bước tới em (kỳ lạ)
Giữa hai bờ vực thẳm với trời xanh
Phấp phỏng lo âu và mừng vui hồi hộp
Rồi chấp nhận cô đơn như chính máu thịt mình
Tôi chấp nhận hay là tôi dừng lại
Cũng thế thôi. Duy chỉ có một điều
Dù sự thật chẳng bao giờ có được:
Xin giữa chúng mình tưởng tượng một tình yêu.