Chớ nên vì ngượng ngùng khi mắc phải lỗi lầm nhỏ mà mãi che giấu, khiến chúng biến thành tội ác lúc nào không hay.

Khổng Tử

 
 
 
 
Nước Trở Về Lành Lặn
Tập thơ Nguyễn Tất Nhiên: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
 
Sống, hàm nghĩa làm tên chiến bại
Đó là điều ta muốn nói cùng em:
Sao ta có vạn kẻ thù để quên
Khi chỉ có một người yêu để nhớ ?!
 
Cám ơn đời chận cổ ta ngạt thở
Hạnh phúc là không khí vẫn hằng quanh
Hạnh phúc là mặt đất giáp bàn chân
Cám ơn đời đã treo ta dọng ngược !
 
Tình đã đến trong những ngày độc dược
Trong những ngày bức tử mọi con tim
Trong những ngày khẩu hiệu nhọn như đinh
Đóng liên tục cho cực mù lý trí
Đóng liên tục cho phần người triệt hủy
Chỉ còn trơ phần thú tính đê hèn !
Nhìn nhau đi em, để thấy đối gương
Tình phản chiếu muôn ngàn tia nhân ái !
Tình đã đến trong những ngày sát hại
Trong những ngày đồng loại hết dung nhau
Trong những ngày ích kỷ lạnh như dao
Cắt tàn nhẫn mọi tha-nhân-giềng-mối
Người khó cưỡng ăn thịt người lúc đói
Người nhân danh trong thời đại nhân danh !
Nhìn nhau đi em, để thấy những dòng xanh
Hạnh phúc trần gian đang lăn từ khóe mắt...
Tình đã đến trong những ngày độc dược
Trong những ngày rữa nát mọi tinh hoa
Trong những ngày sự sống diễn ra
Bằng điên dại dẫm bừa lên sự sống !
Nhìn nhau đi em để thấy tình nhu thuận
Bản năng sinh tồn sát ranh giới tử, sinh...
 
Thấy địa cầu là guồng máy chiến tranh
Thấy mỗi quốc gia là từng cơ phận
Mà nguyên liệu là sinh linh bất tận
Cung cấp cho sự vận chuyển đêm, ngày
Thấy bơ vơ lạc lõng giữa muôn loài
Qui tắc sống chung chung là vật chất !
Những tàn ác nếu khiến mình kinh ngạc
Bởi ta quên ta động vật tên "người"
Cộng-Sản hằng nhắc nhở mãi đấy thôi
Ai bảo ta đặc quyền trái tim tối thượng ?!
Thấy ý nghĩa cuộc đời này động loạn
Trong vũng lầy sệt quánh của lòng tham !
 
Thế đứng, đi nào vững chãi hơn nằm ?
Nhưng thiên hạ cứ hung hăng bước phóng !
Bình phẳng ở cực cùng cơn khủng hoảng
Em có nghe bình phẳng chốn ngàn thủ
Chân thác nào cũng dữ dội thét gào
Lại chính là nơi nước trở về lành lặn
Căm hận đến tận đáy gan căm hận
Đúng là nơi lành lặn lại tình người
Dòng-sông đời nào cũng thế, trôi, trôi
Có giọt nước nào hay giờ tan vỡ ?
Nghe chăng em? Từ phương vĩnh cửu
Lượng êm đềm còn vẳng tiếng vỡ tan...