Nhớ Quê
Chợt thèm một chút mưa Xuân
Se se mùa nhắc bao lần xa quê
Đành thôi khất lại ngày về
Lòng con gió thốc bốn bề rét non
Quê nghèo rơm rạ còn vương
Chiêm bao lắc thắc con đường lá xoan
Giêng, hai bờ cỏ xanh tràn
Nhòa cay khói bếp vẽ ngàn hoa văn
Mong về trước mẹ ăn năn
Thơ con cơm áo nặng oằn hai vai
Con xa hút tháng năm dài
Thương con tóc mẹ trắng ngoài lũy tre
Xốn xang một sớm Xuân về
Nghe như có rét từ quê thổi vào
Quê nhà gần lại biết bao
Mùa hương xa ngái ngọt ngào tuổi con.