Nghiền Ngẫm
Người ta nói: gương mặt con người là mảnh đất khám phá không bao giờ biết chán
Người ta cũng nói: nhìn mặt buồn nôn
Em lộng lẫy mộng mơ giờ nhàu nát bên đường
Anh là kẻ vớt trăng bao lần trăng vỡ nát
Người ta nói: con số không đấy chính là sa mạc
Người ta cũng nói: quá khứ hiện tại tương lai đồng hiện trên cát mênh mông
Sao anh bỗng thèm chết đuối cùng trăng
Đừng ai vớt, đừng hoan hô, đừng đả đảo…