Love is always bestowed as a gift – freely, willingly and without expectation. We don’t love to be loved; we love to love.

Leo Buscaglia

 
 
 
 
Một Bài Thơ Về Sông
Tác giả: Đinh Tuấn Anh
Tập thơ Đinh Tuấn Anh: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
 
Tặng Kì Thủy
Ngày mai tôi đi xa
Con tim háo hức trong ngực.
Nỗi buồn trở về đúng lúc,
Dắt tôi ra
Bờ sông quê nhà.
 
Sông dài như con đường đời,
Tôi sẽ phải đi,
Ngày mai…
 
Sóng phập phồng, run rẩy trăng sao.
Cơn gió nào
Xộc vào
Nỗi nhớ…
 
…Nhớ Kì Cùng quằn quặn mùa lũ
Con mãng xà phù sa ngóc cổ,
Thở phì phò rin rít chân cầu.
 
Khúc sáo buồn thổi trắng đêm thâu
Những đôi tình nhân không có ô thước làm cầu
Sông hứng vạn giọt thương giọt nhớ…
 
Cha tôi lại bập bềnh con thuyền nhỏ
Tôi nơm nớp những con sóng đớp người…
Cha trở về
Nhà chật tiếng cười.
 
Tôi lớn lên từ vai áo bạc của Người
Từ con thuyền như con trâu nhà nông,
Từ đêm thu sóng đuổi nhau trên sông
Đùa ào ạt xô tôi vào giấc ngủ.
 
Sông cứ sóng để một đời ta nhớ,
Sông cứ trong để một kiếp ta trong.
Giữa bão lũ và hồng thủy hối hả
Bến sông yên để ta tĩnh lại lòng…
 
Ta đi qua sông Lô, sông Mã, sông Hồng,
Nơi đâu chẳng xanh một sắc Kì Cùng
Khi trong lòng đã chảy một dòng sông…
 
(Tác phẩm đạt Giải nhất Cuộc thi Thơ Sinh viên năm 2010)