Nguồn gốc của thiên tài là nguồn gốc của nhiệt huyết.

Benjamin Disraeli

 
 
 
 
Luy Tuấn
Tác giả: Bạch Cư Dị
Tập thơ Bạch Cư Dị: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
 
Hoa lưu thất kỳ chủ
Luy ngã vô nhân mục
Hướng phong tê nhất thanh
Mãng thương Hoàng Hà khúc
 
Tháp băng thủy bạn lập
Ngọa tuyết trủng gian túc
Tuế mộ điền dã không
Hàn thảo bất mãn phúc
 
Khởi vô thị tuấn giả
Tẫn thị phàm nhân mục
Tướng mã thất ư sấu
Toại di thiên lý túc
 
Thôn trung hà nhiễu nhiễu
Hữu lại trưng xô túc
Thâu bỉ quân khái trung
Hóa tác nô thai nhục.
Dịch Nghĩa
Con tuấn mã gầy
Ngựa hoa lưu mất chủ
Gầy đói không người chăn
Ngẩng đầu trước gió, hí lên một tiếng dài
 
Trên cánh đồng man mác, bên khúc sông Hoàng Hà
Chân giẫm lên băng bên bờ lạch nước
Thân nằm trong tuyết, giữa những mồ mả
Cuối năm đồng nội quạnh không
 
Cỏ lạnh ăn không đầy bụng
Nào phải là không có người mua ngựa hay đâu!
(Nhưng) họ đều là phường mắt thịt tầm thường
Xem ngựa chỉ thấy gầy thì chê
 
Không biết đến bộ vó chạy nghìn dặm
Trong thôn có gì nhốn nháo thế?
(Đó là) bọn nha lại đang thúc nộp cỏ và thóc
Để tải về tàu ngựa trong trại lính
Nuôi béo loài ngựa thồ!
Dịch Thơ
Con tuấn mã mất chủ,
Gầy đói đi lang thang.
Từng tiếng dài hí gió,
 
Bên Hoàng Hà mênh mang.
Chân lội tuyết bờ nước,
Thân nằm mả trong sương.
Trời đông, đồng quạnh quẽ,
 
Cỏ lụi, bụng đói nhàng!
Vẫn có kẻ kén ngựa,
Nhưng mắt lại tầm thường,
Chẳng biết tài nghìn dặm,
 
Chỉ chê gầy giơ xương!
Trong xóm đang nhộn nhịp,
Nha lại thu thóc lương,
Tải về tàu quân trại,
Nuôi ngựa thồ béo chương!
Hoàng Tạo dịch