Fear keeps us focused on the past or worried about the future. If we can acknowledge our fear, we can realize that right now we are okay. Right now, today, we are still alive, and our bodies are working marvelously. Our eyes can still see the beautiful sky. Our ears can still hear the voices of our loved ones.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
Giấc Mơ Ngư Thuỷ
Tác giả: Phùng Quán
Tập thơ Phùng Quán: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
 
Anh xa em mới hơn một tháng
Đêm mơ thấy em ba bốn lần
Mười lăm năm yêu em
Chưa bao giờ anh mơ thấy em nhiều như thế!
Thật lạ lùng
Chẳng hiểu vì sao
Ôi những giấc mơ buồn vui lẫn lộn
Những giấc mơ xé lòng!
Một đêm ở làng biển Quảng Bình
Anh nằm mơ thấy em bị trúng bom
Đôi chân em gãy nát
Ôi đôi chân anh thuộc
Như gương mặt em!
Anh đến thăm em ở bệnh viện
Gương mặt em xanh xao đẫm lệ
Mỉm cười với anh:
- Anh còn yêu em nữa không?
Anh chưa kịp nói gì
Bọn giặc lại thả
Trúng ngay giường em nằm
Không hiểu vì sao em vẫn sống!
Em hiện ra trong khói bom
Gương mặt em xanh xao đầy lệ
Mỉm cười với anh:
-Anh còn yêu em nữa không?
Tỉnh giấc
Nụ cười xanh xao đầy lệ của em
Vẫn còn nguyên trước mắt
Anh tự hỏi bâng khuâng
Trong suốt mười lăm năm em yêu anh
Đã lần nào em cười với anh một nụ cười như thế?
Nụ cười xanh xao đầy lệ
Anh nghĩ mãi, nghĩ mãi
Anh chỉ nhớ nhiều lần em cười với anh hao hao như thế
Anh nghĩ mãi, nghĩ mãi
Và anh nhận ra
Đó là nụ cười em đã đúc lại bằng tất cả những nụ cười
Đó là nụ cười em đã đúc lại bằng tất cả nước mắt
Đó là nụ cười em đúc lại bằng tất cả đắng cay, hạnh phúc
Mười lăm năm yêu anh