Cát Và Em
Sao em mong thành cát?
Mặc sóng nước vỗ bờ
Rì rào trong ðêm vắng
Lòng lo buồn vu vơ
Sao em thích thành cát?
Lóng lánh giọt thủy tinh
Hay để anh làm gió?
Vẽ lên em chữ TÌNH
Em muốn mình là cát
Buồn quên duyên phận người
Tung bay cùng với gió
Vui lắm không? cát ơi!!!!
Em tôi mong thành cát
Khoe sắc ánh ban mai
Lăn tăn từng hạt nhỏ
Còn say giấc ngủ ngày?
Em buồn vui như cát
Thao thức đếm nhịp sầu
Khe khẽ anh nhẹ gió
Ru em suốt canh thâu
Trời xui em làm cát
Anh đâu là biển xanh
Chỉ còn mong làm gió
Xoa dịu em nỗi lòng
Mịn màng bờ cát trắng
Êm ái thoảng làn hương
Hơi thở anh làn gió
Ru em mộng thiên đường
Cát nằm yên muôn thuở
Gió vẫn mãi vờn quanh
Khe khẽ hôn làn tóc
Vi vu khúc nhạc lòng
Có phải em là cát ?
Nằm kề bên biển mê
Sóng vô tình khỏa lấp
Hồn lạc em lạc bước về
Buồn vui chi hỡi Cát
Cho mắt ngấn lệ sầu
Yêu thương làn gió thổi
Thấm mát tận hồn sâu
Mai hóa thân thành cát
Ngơi nghĩ đến ngàn năm
Hồn anh tan thành gió
Quanh quẩn chốn em nằm