Cảm Người Chín Năm
Tình cho nhau những lượng buồn
Những giông tố sập xuống đường-chung-đôi
Đường-chung-đôi chẳng chung vui
Như trong thêu dệt thiếu thời mắt xanh
Chín năm lặn lội theo tình
Em đôi khi có ngẩng nhìn tương lai ?
Tình cho nước mắt vắn dài
Những viên thuốc ngủ qua ngày-chung-đôi
Ngày-chung-đôi đắng ngẩn người
Em còn cất giữ nụ cười bao dung
Chín năm chóng mặt theo chồng
Em còn có huỡn trách thầm nhân duyên ?
Nhớ xưa em khép mi hiền
Thả hồn theo cánh chim liền mây xa
Chẳng nề rứt má lìa ba
Ngậm tim trên miệng băng qua Thái Bình
Trao chàng giá ngọc làm tin
Trao nhau hạnh-phúc-bỏ-quên-đường-về…
Chín năm nần nợ não nề
Tiếc hoa quỳnh phải tên hề giỡn chơi
Nhớ xưa em vẫn xòe tay
Se se sách bói xem đời trăm năm
Trót cho không bói chỗ nằm
Xin em cho trót lượng thầm nhịn đau!
(Westminster, Ca. ngày 15/10/87)
Chuông Mơ)