Anh Đã Yêu Như Vậy
Chẳng lẽ anh yêu đất cằn đá cỗi
Nắng cháy da và rét buốt xương
Gió xé rách áo quần
Mưa ném nghiêng mũ cối
Chẳng lẽ anh yêu sóng biển gào dữ dội
Át cả tiếng em từ phía đất liền?
Công sự anh đào xuyên ngày, xuyên đêm
Đào vào đá (lưỡi xẻng thay mấy bận)
Những cánh tay kéo pháo hai ba tấn
Lên điểm cao, dốc dựng lệch trời xanh
Chẳng lẽ anh yêu đá cào tướp bàn chân
Giày cao cổ rách rồi, tay con trai lại vá?
Sống giữa biển mà lắm khi thèm cá
Luống rau trồng trong lưới ngăn chim
Nước biển nhiều mà chẳng thể nấu cơm
(Phuy nước ngọt để dành khi giặc giã)
Chẳng lẽ anh yêu đêm liên hoan văn nghệ
Có chàng trai sắm vai gái diễn chèo?
Chẳng lẽ anh yêu những đêm ngủ hầm kèo
Báo đến chậm hai tuần vẫn gọi là “báo mới”
Lá thư tình đọc chung cùng đồng đội
Lúc nghe đài là lúc gặp quê hương
Chẳng lẽ anh yêu những ngày tháng thẳng căng
Đêm bật dậy mấy lần báo động?
Nhưng em ơi, giữa muôn trùng biển sóng
Anh đã yêu như vậy ngày ngày
Như yêu em đắm say
Yêu giấc ngủ hằng mơ về bờ cát
Bởi anh biết:
Nếu lòng mình đổi khác
Giặc sẽ tràn qua đảo của mình đây!…