Về Nơi Bến Hẹn
Hạ cứ rơi những chùm hoa đỏ mọng
Anh biết không , cơn bão chẳng còn đâu
Anh giờ đây quay về nơi bến hẹn
Mưa hạ cười rơi xuống trái tim đau
Những đêm sâu mưa rạt rào hạ nhớ
Em dã tràng trong biển cả yêu đương
Những đêm sâu em một mình ngược gió
Bước chơi vơi mãi chẳng thấy con đường
Những cơn mưa về từ phương anh đến
Để em ngập ngừng chờ một cái nắm tay
Một cái nắm tay thôi , nếu cuối cùng anh đến
Chẳng biết mưa hạ về sẽ có cười em không
Anh đã mang hạ theo nên vời vợi hai ta
Chỉ còn lại mình em và nỗi nhớ quay cuồng
Nỗi nhớ ấy chẳng cách gì em trốn chạy
Em lặng im ở lại phía không anh.