Vấp Ngã
Quá nhìu lần bước chân cô đơn ngoài phố
Chỉ em với con đường buồn
Từ khi anh vì ai bước đi
Phố hôm nay có biết bao ngọn đèn đêm
Em buồn anh bấy nhiêu
Đã lấy mất đi tình em.
Vấp ngã rồi mới biết yêu anh nhìu quá
Đến lúc phải yêu ngay trái tim mình
Chuyện quá khứ này em sẽ quên
Để cho mỗi đêm vắng em không còn
Vì ai kia phải khóc bao đêm
Không đáng cho em phải buồn.
[ĐK:]
Giọt nước mắt lở rơi thì cứ để cho thật lâu thấm trên môi em
Để không nhìn em khoé mắt còn buồn
Dẫu sẽ phải có thêm nhìu đêm em nhớ anh.
Vì em biết phút giây nào đó có thể ngày mai
Có thể lâu hơn là khi mà em đã biết được rằng
Có trái tim thật lòng bên em và yêu em.