Trăng Chiều
Cho em ở đây một mình ngắm trăng trong chiều
Cho em ở đây một chiều lắng nghe tim mình
Có nắng vàng phai rất nhẹ
Và như có gió ngòai sông êm đềm như ru cõi lòng em
Cho em ở đây một mình nỗi đau trong chiều
Cho em ở đây một mình nhớ anh trong chiều
Những lúc mình em hiu quạnh
Em mới thấy rất cần anh có anh
Như ru cõi lòng em
ĐK:Ngày anh xa mãi bến sông xưa
Trăng không lỗi hẹn đứng mãi bên sông em quên lối về
Từng chiều đứng khóc một mảnh trăng non bơ vơ
Người đi xa mãi bến sông xưa
Trăng non vẫn chờ
Bỡ ngỡ bên sông em quên lối về
Một trời bơ vơ lòng buồn tiếc nhớ còn lại ánh trăng treo lững lờ