Trăm Năm Cô Đơn
Người nói với những tiếng buồn thật lòng
Rồi bước đi cho con tim đau biệt ly
Còn đó với những tháng ngày đợi chờ
Giờ biết em nơi đâu sao không tìm nhau
Tình đã xa khi em đem buông lời gian dối
Tìm thấy đâu trong đêm mưa giăng mờ sương khói
Người ơi đừng nói tiếng dối trá trên bờ môi.
Giọt nước mắt sẽ xoá lời tình buồn
Mà nỗi đau trong tim sao chưa hề vơi
Còn đó nỗi nhớ với người tìm về
Lạc bước chân em đang say trong cuồng mê
Đừng dối gian cho tôi cô đơn tình xa vắng
Người cứ đi chôn sâu đam mê vào cay đắng
Người ơi về đâu? đã mãi mãi xa thật sao.
[ĐK:]
Một người còn khóc giữa tiếng thét gào biển khơi
Một người đang bước đến những ước mơ xa vời
Tìm thấy đâu khi em vội xa cuối trời
Dù trăm năm cô đơn tình băng giá.
Một người còn hát với những nỗi buồn đã vơi
Một người đang khóc với những ước mơ xa vời
Tìm thấy đâu khi em vội xa cuối trời
Dù trăm năm em chôn tình cay đắng anh vẫn yêu em!