Tóc Vẫn Là Hương Của Mẹ
Em đi học nhớ đem theo chiếc nón
Trời nhiều mây nên về có khi mưa
Nếu bất chợt chiều nay anh đến đón
Dưới mưa tuôn, chung nón thấy cũng vừa.
Trời đang nắng bỗng mưa ai nào biết?
Mưa ướt rồi mái tóc sẽ phai hương!
Anh yêu lắm mùi hương trên làn tóc!
Em đi qua thơm ngát cả con đường!
Thơm làn tóc; vẫn mùi hương của Mẹ!
Ấm hơi người ngày chưa biết phong sương!
Giữ lấy dùm mùi hương trên mái tóc
Như mùi hoa cỏ dại của quê hương
Rồi khôn lớn xa dần vòng tay Mẹ!
Hương tóc người quyện lấy mãi trong tim!
Chiều hôm đó theo em về, gót nhẹ...
Nghe hương xưa, lòng thấy dứt không đành!
Em nhớ nhé: chiều trên đường đi học
Tóc xoả dài để gió quyến đưa hương
Trong trí nhớ anh sẽ dành một góc
Có buổi chiều và mái tóc em thương