Tình Nghệ Sĩ
Đây khách ly hương mấy thu vàng ấm...
Nơi quán cô đơn mơ qua trùng sóng...
Mơ tới bên em em tô quầng mắt...
Em tôi ngập ngừng trong tấm áo nhung...
Tung phấn hương yêu qua muôn lời hát...
Bay tới bên em tới em thầm nhắc...
Đây ý tơ xưa đâu duyên tình cũ...
Bóng anh phai dần ái ân tàn theo...
(1)
Mối tình nghệ sĩ như giấc mơ...
Chóng tàn vì vương muôn ý thơ...
Mỗi chiều ngàn tiếng tơ khóc than
Còn nhắc mãi tới đêm nao trăng về...
Theo gió tha hương bay về miền xưa...
Nâng phím tơ lên mấy cung lả lơi...
Đây phím đưa duyên đây hoa đợi bướm...
Lá thu lìa cành nhớ hoa ngàn xưa...
(2)
Mối tình nghệ sĩ như áng mây...
Gió hồng dìu cánh bay tới em...
Tiếc rằng tình đó hay chóng phai...
Tình ghép ấy khiến xui nên duyên hờ...
Nhưng mỗi thu qua gây tro tàn cũ...
Gây chút hương xưa đã phai màu nhớ...
Ai trách chi nhau mấy thu đầm ấm...
Pháo nao nhuộm đường nhớ chăng tình anh