Quỳnh Giao
Nghe tiếng động hình như em gõ cửa
Đêm trầm tư bỡ ngỡ tiếng hoa cười
Gió từ đâu đưa hương nào thoảng đến
Hồn rêu xanh đâu dễ thốt nên lời
Ru giấc ngủ phơi mình trên biển cát
Vỗ về tôi sống nhớ bạc đầu dâng
Biển và trăng chập chờn đôi mắt biếc
Mầu nguyên sơ ẩn hiện bóng giai nhân
Hương nồng ngạt ngào ướp men say
Trên cao sao lấp lánh bên trời
Dịu dàng sáng ánh trăng vàng huyền ảo
Khói sương lay động nhẹ làn môi trinh nguyên
Vang rất nhẹ đêm buồn xao xác gió
Lời tiễn đưa cánh mỏng rụng rơi thầm
Em cứ trắng cho hồn luôn trinh bạch
Cho tơ vàng nhỏ nhẹ nốt thanh âm
Em là ai? Quỳnh Giao hỡi
Em là ai? Quỳnh Giao ơi