Phụ Miên Từ
Anh ru em ngủ trên đồi
Ngủ ngoan em chớ còn vòi vĩnh chi
Nghìn xưa đã nặng câu thề
Làm thân con gái yên bề cỏ hoa
Thân em như hạt mưa đào
Hạt ra khuê các, hạt vào đất hoang
Nghìn xưa muốn đạp tiêu phòng
Nghìn sau cũng vẫn tay bồng tay mang
Ai qua sông nhắn hỏi nàng
Chút thân thương nữ võ vàng bao nhiêu
Phấn hương ai bán đã liều
Bụi sương gió cuốn cũng liều thân em
Tay thương anh đã buông rèm
Bình yên em hỡi nhọc nhằn anh mang
Ngủ đi giấc mộng đá vàng
Dưới chân em một thiên đàng anh dâng
Cho em giấc ngủ thiên thần
Ngủ ngoan em chớ còn vòi vĩnh chi
Nghìn xưa đã nặng câu thề
Làm thân con gái yên bề cỏ hoa