Ngỡ Đã Quên Em
Ngày tháng trôi mãi
Cuộc tình thoáng sương khói
Ngồi lại ta với ta, từng giờ trong thiết tha
Giờ yêu thương vây quanh lạnh giá
Ðôi khi mộng mơ
Dìu em trên phố xanh hàng me
Tung tăng muôn lá như loài chim
Thời thơ ấu xôn xao bướm hoa
Cứ ngỡ quên rồi
Chiều nào anh với em
Ðời rộng bao la trôi xuôi tình xa xăm lẻ loi
Cô đơn mình anh
Chiều nay ai sớt chia buồn vui
Em ra đi lá khô vàng rơi
Ðể thương nhớ nuôi hư ảo thôi
Lá úa rơi đầy
Một dòng sông héo hon
Tưởng rằng quên em
Nhưng sao lòng anh vẫn mãi vấn vương