Mùa Oải Hương Năm Ấy
Ngày mưa phùn rơi cao nguyên lộng gió
Trên những con dốc dài em ôm phía sau vội vã
Anh chở em đi vòng qua thung lũng hoa bên triền núi
Lắng nghe em chuyện trò thành phố sương mù mãi trôi
Mặc thêm một chiếc áo khoác thật ấm
Chúng ta ghé vào một quán trà nhỏ trên dốc cao
Anh ta giờ như thế nào có vẫn yêu em nhiều chứ
Có vẫn quan tâm em mỗi ngày giống như anh
Anh đây sẽ không nói đâu dù tình yêu anh đã rất lâu rồi
Anh đây sẽ không nói đâu vì tình yêu em đã quá tuyệt vời
Anh mang ngàn yêu thương trồng đồi hoa
Đồi hoa oải hương ngập tràn vấn vương
Sợ yêu thương một người không yêu mình
Sợ làm em hoang mang
Mùa oải hương năm xưa giờ đây đã trôi rất xa khi em về đây
Mùa hoa oải hương là anh em hãy lắng nghe con tim mỏng manh
Tình của em như những giọt sương nhẹ nhàng đọng khẽ trên hoa trong lành
Anh sẽ choàng ôm em hôn làn môi mềm
Mùa oải hương của em bây giờ là anh