Một Chuyến Đi
Ngoài ngàn dặm,
Đoàn người ra đi
Trong sương lạnh
Lòng trai bền chí
Ra biên cương
Xa xăm ngàn phương
Và còn vọng
Tiếng hát trong sương
Người theo ngàn gió
Biệt ly buồn nhớ
Chờ đợi bao năm
Sống với âm-thầm
Chốn ấy xa xăm người đi
Chiếc bóng bên song chờ chi
Tha phương
ngoài nghìn quan san
Từ bao lần lá thu tàn
Có biết chinh phu giờ đây
Dấn bước theo muôn cờ bay
Đi nhưng ngày về không mong
Buồn vương ngàn mối tơ lòng
Chiều nay buồn ngóng
Tìm đâu hình bóng
Ngàn dặm chân mây
Khói biếc tan dần.