Mỏi Mòn
Đêm nay ánh trăng sầu úa
Những vì sao cũng chẳng còn linh hồn
Một trời thương đau lời kinh trong đêm
Tiễn đưa tình yêu. Tình yêu đã chết ngay khi bóng chiều về.
Thì thầm cho nhau lời cuối
Anh hôn lên bia mộ xanh nghĩa trang buồn
Lạnh lùng anh mang bông hoa trên tay chứa chan nỗi buồn đau
Anh nhớ em anh nhớ em vô cùng
ĐK1:
Này người yêu ơi sao em ra đi cho anh như cánh chim lạc loài
Một mình chua xót bay suốt trên con đường tội tình
Mắt anh đã quá mỏi mòn
Đường về sao lắm u hoài
Nỗi đau chèn lấp nỗi đau
ĐK2:
Ngồi buồn như con thiêu thân chen nhau vào chốn tâm tối không lối về
Giọt buồn trên mắt anh cố xoá đi lời hẹn thề
Ước mơ nay đã không còn
Tình mình tan giữa mây trời
Cô đơn hoàn những nỗi cô đơn.