Lặng Yên (Lặng Yên Dưới Vực Sâu Ost)
Ở một nơi xa xôi, bao quanh là núi đồi.
Chuyện tình yêu vẫn cứ cũ như thế sinh ra là có đôi.
Người chọn sinh ra thôi, không may bị cuốn trôi.
Vài mảnh đời sinh ra không cho nhau đặt cạnh nên biết đau.
ĐK:
Và giọt nước mắt cứ thế tự nhiên lăn trên hàng mi giống như đời.
Ngày qua mới biết mơ thôi mà sao vội trôi, ngọt ngào đành chia phôi.
Lồng ngực còn nhói chưa thôi, ngày đã sang vội, phải trôi tiếp với đời.
Trớ trêu như đời, hiển nhiên như đời..
Điều gì gắn kết khi những hân hoan đặt ngay cạnh bên những bẽ bàng?
Ràng buộc không đáng yêu thương dở dang, người trong cuộc ngày thêm hoang mang.
Làm bạn trọn quãng mênh mang ngày sang đêm cạn, mình buông nhau khẽ khàng..
Để cuốn theo gió ngàn, lẩn giữa những đốm vàng.. Tình khẽ bay nhẹ nhàng...