Hương Xưa
Sau giấc mộng chợt thấy hồn lãng đãng
Anh nằm im nghe từng lá thu bay
Mười ngón tay chừng xa lạ vô cùng
Không ôm hết tháng ngày xanh thuở ấy
Sau giấc mộng nằm nghe đời ưu tư
Chăn chiếu giường cũng hờ hững vô tâm
Buồn vây quanh như đời kên tội tình
Sống giấu mặt mơ một ngày xuân về
Sau giấc mộng sao lòng anh trống vắng
Chợt thấy mình như giọt nước sầu câm
Nằm gác tay chẳng suy tính được gì
Mắt tạnh ráo hỏi ngực sao còn ấm
Sau giấc mộng thấy mình xa lạ quá
Gọi têi mình cũng chẳng thấy mình thưa
Lạnh hai vai mang nỗi nhớ ngày dài
Em yêu dấu sao chưa về bên anh
Sau giấc mộng nỗi buồn anh bâng quơ
Hỏi đời mình sao cứ mãi chia xa
Nhắm đôi mắt mong níu mộng trở về
Nhưng chỉ gặp gió bay vàng sắc lá
Sau giấc mộng thân xác anh rời rã
Muốn thở dài nhưng cứ sợ đâm quen
Nằm im hơi nghe lá than thở cành
Anh thầm hỏi sao đi mà không hẹn
Sau giấc mộng anh biết mình vừa mất
Em hồn nhiên với dáng mỏng môi son
Cười bên anh tay mưới ngón ân tình
Anh thầm viết tên em trong gió bay
Sau giấc mộng anh thấy đời buồn tênh
Nằm khiêm nhường âm thầm lắng nghe mưa
Em dấu yêu ở xa vô cùng tận
Có nghe lòng thoảng lại hương xưa