Gửi Người Ngàn Dặm
T
ình gì thật nhiều sóng như con tàu vừa tìm đường vượt biển
Một cuộc tinh vừa chết trong ưu phiền
Từ ngàn trùng hải lý, anh mơ về một ngày nào đó
Và ngày về nào đó, không còn xa
Bao năm dù cách xa vời vợi, ai ngờ người vẫn trong lòng tôi
Yêu em hơn cả người đến trước, sao giờ này em lại buồn hơn ai
Tình nồng đâu biết ngày chia tay, người đi trong nước mắt chua cay
Lạnh lùng, phòng không em gối chiếc, bao giờ mình lại tay trong tay
Anh nhớ ngày xưa em hay buồn, lệ tràn hơn nước lũ mưa tuôn
Lệ buồn, làm tim anh xao xuyến, bây giờ lệ nào khóc chia phôi