Dòng Đời Mong Manh
Có nghe hồn thơ dại
Có nghe đời phôi phai
Mỗi khi chiều nắng chùng
Trên mái tóc nhạt phai
Cuộc tình nào xa xôi
Ngày buồn, ngày tiếp nối
Mình ta trên góc đời
Lắng nghe tình chia phôi
Cuộc tình theo chân ta
Nổi trôi trên sông đời
Những niềm vui nở hoa
Giọt nước mắt héo khô
Nụ hoa tàn theo gió đông
Nụ cười tàn theo cơn giông
Ngày vui tàn theo giấc mộng
Dòng đời là chuỗi hư không
Có nghe tình u sầu
Có nghe đời qua mau
Mỗi khi chiều xóa nhòa
Bóng dáng thời gian qua
Ngày buồn theo cơn nắng
Ngày buồn theo cơn mưa
Ngày xa từng bước đường
Bước đi là bước về...