Điệu Buồn An Tây
Nắng xế bóng chiều tà
Chuông chùa nào ngân nga
Đâu đây vang mộ khúc
Đàn ai như thúc giục :
-“Mau về thương lấy mẹ già
Đừng mơ chung đỉnh,
Tương cà mà vui”
Đường trần mải ngược xuôi
Bôn ba quên nguồn cội
Ai đêm ngày trông đợi
Suối lệ cạn lâu rồi
Mẹ già gần đất xa trời
Xương mai mình hạc
Da mồi tóc sương
An Tây trời mù sương
Nghi ngút làn khói hương
Tiếng à ơi huyễn hoặc
Hạt lệ nào vương vương
Mẹ già như chuối ba hương
Gió đưa mẹ rụng,
Hồn nương xứ nào ?
Lang thang trên lưng đồi
Bóng dáng xưa đâu rồi
Trúc tơ nào ai oán
Hồ cầm nào chơi vơi
Nhớ Người nhớ lắm Người ơi
An Tây heo hút vọng lời thiên thu.