Dáng Xưa Về Đâu
Chiều qua phố vắng bước chân não nề
Dường như ta mãi đắm trong cơn mê
Mùa thu năm ấy lá rơi trong hồn
Tiếng hát em u buồn cho đời xa vắng nhau hơn
Lạc loài năm tháng sống trong xứ lạ
Từng mùa đông giá, đón chờ em qua
Dòng thời gian đến những cơn cuồng điên
Những xót xa triền miên, đời đã vắng câu hồn nhiên.
Có biết bao đêm tiếng xưa vang dội êm đềm.
Mái tóc ngây ngất say cho đời vui buồn
Đi tìm ngày thơ ấm êm khi tình còn xanh tóc mây
Nhưng tìm giờ tìm đâu thấy?
Một đời yêu mãi sẽ yêu mãi người
Một vì sao sáng tắt ngang lưng trời
Bàn tay yêu dấu dáng xưa về đâu
Nước mắt bên vực sâu
Tình đã chết trong niềm đau....