Cánh Chim Phiêu Lãng
Trong ngõ tối vô biên, trái tim ta vô tình.
Ôi đôi chân đau mòn đi tìm lối mưu sinh,
Lá rơi quên ngày tháng, ngập lối bao con đường.
Nơi đời đã đi qua, dấu chân xưa không già.
Con sông trôi xa nguồn, mang nhiều nỗi âu lo.
Áo ai bay gợi nhớ chút nắng xưa nhạt nhòa.
Từ hạt sương non đã biết nghe đợi chờ.
Kìa đại dương xanh thẳm hát câu tình ca.
Còn đời ta phiêu lãng để quên hẹn hò.
Nhìn mùa thu thay áo, ngỡ da em lụa là.
Ta mỏi bước phiêu du giữa bao cơn đau tình.
Nơi quê hương vô thường nghe đời vẫn tươi xinh.
Giữa mênh mông chợt nhớ, góc phố xưa đợi mình