Bạn Ơi
V
ề thăm ngôi trường cũ, cố níu ký ức ngày xưa trở về
Nhìn hàng cây xôn xao, khóe mắt khẽ buông giọt lệ
Bao bạn thân nay ở đâu, sao ngôi trường bỗng lặng yên.
Lật dòng lưu bút vẫn những nét chữ đang ngả nghiêng.
Ngôi trường xưa nhưng trong tôi vẫn y như thuở đầu,
Thời học sinh nghiêng nghiêng, nét bút trên trang giấy mực.
Giờ còn đâu những lúc bên nhau cùng đàn cùng hát.
Thời học sinh! Ôi biết bao điều ngây ngô..
Thời gian sao trôi qua thật nhanh tựa như phép nhiệm màu
Ghi vào trong tim mỗi học sinh những phút giây ban đầu
Ngày nào còn bên nhau, những kỉ niệm mình chôn giấu.
Đọng lại đây, bao tiếng yêu chưa thành câu.
Người thầy xưa mái tóc còn xanh bụi phấn đã nhuộm màu,
Cô bạn thân chiếc áo dài trắng, nay tung bay trên giảng đường
Cành phượng hồng đang rơi rơi
Chiếc trống trường nằm chơi vơi
Vang đâu đây một tiếng gọi thân thương..
Bạn...hỡi
Rap:
Nhiêu năm nay trở lại giờ mọi vật vẫn quanh đây,
Gốc phượng đây, hàng ghế đấy nhưng bạn bè sao không thấy.
Cố tìm kiếm những ký ức còn đọng lại trong tiềm thức,
Để bây giờ khi nhớ lại, từng giọt lệ khẽ rưng rưng.
Ký ức, cho tôi tìm tháng ngày tuổi thơ,
Ký ức, chợt dâng lên rồi yên lặng như con sóng vẫn cứ dạt vẫn cứ trôi, trôi vào từng cơn mơ.
Biết tìm nơi đâu những kỉ niệm, nơi có bạn nơi có tôi,
Những người trên cùng 1 chiếc thuyền, 1 người lái đò, 1 dòng sông được đưa đi nhiều bến đỗ
Tà áo dài bay thướt tha dười khung trời tuổi mộng mơ
Chiếc bảng đen, dòng phấn trắng ghi thành dòng từng câu thơ
Bao câu hát bao lời thơ không tả hết được nỗi nhớ
Muốn nói 1 câu dù đi đâu vẫn khắc sâu 1 ngôi nhà
Nơi thấp thoáng chiếc xe đạp dạo quanh từng con phố
Những hàm số, những câu văn làm kiến thức cho tương lai
Bóng dáng ai đang cùng đàn đang cùng hát với cô bạn thân thương,
Với giai điệu của trường xưa....