Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thế Là Thế Nào?
Tác giả:
Minh Nhật
Thể loại:
Truyện Ngắn
Biên tập:
Quoc Tuan Tran
Số chương:
1
Phí download:
1 gạo
Nhóm đọc/download:
0 / 1
Số lần đọc/download: 668 / 0
Cập nhật: 2016-06-04 20:03:39 +0700
Download:
ePub
A4
A5
A6
Xem thông tin ebook
T
rần Phúc Bảo An - 19 tuổi - Khoa Đạo diễn. Tự lập, lạnh lùng, đẹp trai, tài năng”. Những đứa con gái Sân khấu Điện ảnh đều nói như vậy nếu có ai đó hỏi về An.
An không kiêu! Nó chỉ thấy khó chịu vì có quá nhiều cô gái luôn bám theo. Với nó, cuộc sống chỉ đẹp nếu một ngày có đủ ba thứ: máy quay, kịch bản và chat [1]. Hai cái đầu tiên thì khỏi nói với một gã đạo diễn tương lai. Cái còn lại là một niềm đam mê của nó. Và An cũng chỉ chat từ 12h đêm trở đi. Không phải vì nó ham rẻ, mà bởi vì từ giờ này “chỉ còn toàn dân quái kiệt”. Nó đã kết luận như vậy khi bị một thằng giả gái lừa cho chẵn một tháng mới phát hiện được. Quá đau!
Nhịp gõ đều đều, nó lại bắt đầu... Chợt trong hàng loạt những cái nick [2] ấn tượng, nó thấy nổi bật một cái tên thật giản đơn: Phù Dung. Nó vào trước: “Hi, baby...” và được đáp trả: “Chào... ku”. An mỉm cười, lại gặp dân chuyên rồi, nó tiếp: “Cảm ơn cho một câu trả lời cay nghiệt” - “Em không cần cảm ơn chị đâu. Miễn lễ”. An cảm thấy thích thú, nó gõ: “Nhất định phải xem mặt em, không chắc anh sẽ ế vợ cả đời”. “Vậy để lại địa chỉ đi”. Phù Dung gõ lại. An thầm nghĩ: tốc độ tiếp thu nhanh không ngờ. Nó gõ địa chỉ thật, không quên nhắc nó ở tầng 2 của khu nhà. Đầu bên kia không thấy phản ứng, có cái gì đấy trôi, chầm chậm, chầm chậm. Như là thời gian 40 giây, Phù Dung trở lại: “Uh, nhớ địa chỉ rồi. Sẽ đến xem mặt”. Một nụ cười ma quái sặc chất công nghệ hiện lên trên màn hình. An cố vớt vát câu cuối: “Tại sao em lại mang tên một loài hoa, và sao lại là Phù Dung?”. Đầu kia bật lại những chữ làm An ngỡ ngàng: “Vì Phù Dung là nữ hoàng bóng đêm - bye - Mai!”.
... 8h, An bật đèn phòng. Mệt nhoài với một ngày bổ ích, An nằm vật ra giường. Nhắm mắt, chợt nó thấy có cái gì đó lành lạnh dưới chân. An bật dậy. Nó giật mình bởi một con mèo đen tuyền đang liếm chân nó. An nhìn ngay ra cửa sổ: vẫn chốt trong. Nó toát mồ hôi. Mình hoa mắt ư? Con mèo này vào bằng đường nào? An tự tát vào mặt. Nó từ từ tỉnh ra. Chắc nó vào từ cửa, lúc mình vừa về. Cái gan của một thằng hay đi đêm đã to trở lại, nó xách gáy con mèo ném ra cửa. Chốt. Trùm chăn. An ngủ ngon lành...
11h30’. Chuông báo thức. Nó dậy. Hàng ngày, An vẫn thường ngủ khoảng 4 tiếng nhưng hôm nay, nó biết cái gì làm nó dậy sớm hơn. Rửa mặt cho tỉnh táo, nó ngồi vào bàn, bật máy. Chỉ mất 59 phút để hoàn thành bài tập và 1 phút cho chiếc Pentium vào mạng. 12h 40’, An lại bắt đầu lang thang trên net. Chưa thấy Dung. Sớm quá chăng? Nó lướt qua mấy trang Star Movie, Movie Time... lấy vài kịch bản phim ưa thích. 1h10’, vẫn chưa. Sao thế nhỉ? Nó bước ra lan can, hút một điếu thuốc. An nhìn xuống các ngôi nhà ở tầng dưới. Trừ một ngôi nhà mái đỏ còn bật đèn sáng, tất cả phần còn lại đã nhường chỗ cho những ngôi sao lấp lánh. 1h 30’, nó quay trở lại máy. 1h40’, 1h50’... Rồi! Dung đã vào. “Lâu thế, anh chờ mãi...”. Bên kia mệt mỏi: “Ừ, mệt, đau nhức khắp người” - “Sao vậy?” - “Ngã” - “Ngã? Chuối! Tuổi này còn ngã?” - “Ừ, thì sao, thế thì chết ai? Hỏi nhiều! Thấy anh chưa?” - “Ờ... ừ... à... Rồi” - “Thế nào?” - “À... ừ... được!”... Hai đứa chat với nhau suốt đêm.
Cứ thế, từng đêm, hai đứa đến với nhau qua máy tính. An vẫn hồ hởi lạ kỳ với người bạn gái bí ẩn. Phù Dung thì luôn mượt mà trong các câu chuyện nhưng vẫn khá kín đáo. An chẳng khai thác được gì thêm ngoài chuyện nàng tuổi Meo. “Cho anh địa chỉ đi” - “Thôi, nhà thuộc vùng xa xôi hẻo lánh, xấu hổ lắm” - “Điện thoại cũng được, để anh nghe giọng em” - “Có mỗi một cái, ở phòng bố mẹ” - “Vậy em gửi ảnh cho anh” - “Ừ, tìm lại đã, quái, để cái ảnh Thanh Thảo đâu rồi” - “Hay em tả em đi” - “Dễ ợt, không khuyết tật, đủ chân tay, mặt mũi hoàn chỉnh, chiều cao vừa với cân nặng. Thế đủ chưa?”...
1h trưa. An giậm bước chân lên cầu thang. Larteen đóng cửa, nó phải mò về nhà kiếm mì gói. An đóng cửa, bật đèn và tí ngất khi lại thấy con mèo đen, lần này đang ngủ ngon lành trên chiếc đệm của An. An nhíu mày, nó đã nghĩ lại, như vậy con mèo không thể vào từ cửa, không cửa sổ, vẫn còn chỗ nào? Mọi việc đã rõ, từ chiếc quạt thông gió đang hỏng được tháo ra để lại một lỗ hổng vuông vắn sát tường. Dù sao nó cũng cảm thấy bực mình. An vớ một cuộn dây tóm lấy con mèo và buộc vào chân giường.
Như thường lệ, nó lại mò lên mạng, nhưng nó không thấy Phù Dung. Hai ngày, ba ngày... một tuần... Nó để máy cả ngày trong vô vọng. An vồ lấy bàn phím khi thấy từng cái mail mới để rồi lại thất vọng khi từng dòng chữ quảng cáo xanh đỏ chạy ngang chạy dọc. Từng đoạn băng vô hình tua đi tua lại trong đầu An. Từng trang net hiện lên chưa bao giờ buồn thế và An thấy cuộc đời chưa bao giờ vô nghĩa đến thế này. Nó, chính thằng con trai được truyền tụng là có trái tim sắt đá và bộ mặt lạnh lùng, đã nhớ Dung. Lần đầu tiên nó thấy nhớ một người con gái, một người con gái chưa bao giờ gặp mặt nhưng đã được nó mơ nhiều lần, bao giờ cũng đẹp...
Con mèo kêu gào chỉ vào buổi đêm, thoảng nghe như tiếng trẻ con khóc. An vào bàn, lên mạng. Nó thở dài, vẫn biệt tăm! Con mèo lại gào lên. An quay ra, nó nhìn con mèo đen, con mèo ngước lên, nhìn thẳng vào mắt An. An rùng mình. Một thoáng, nó cảm giác đó không phải là đôi mắt của con mèo. Không phải, không phải, không phải... An tưởng tượng. Nó dừng suy nghĩ, nó nhìn con mèo chăm chú. Đột nhiên, nó thấy người lạnh toát. Nó thấy con mèo từ từ, từ từ nhếch miệng lên, mỉm cười với nó. An chẳng còn hay gì nữa. Phù Dung lại hiện lên đẹp như trong những giấc mơ, nguyên vẹn. An lịm đi...
An thấy ấm áp, nó mở mắt. Một cô gái ngồi trước mặt nó. Là lạ và quen quen. Chẳng hiểu vì sao An bật ra ở môi hai tiếng Phù Dung. Cô gái đáp lại, dịu dàng như nó vẫn tưởng tượng. “Đây chỉ là Lê Việt Phù Dung”. Choáng. Nó líu ríu ở môi: “Em... Thế là thế nào? Anh cứ tưởng em là...”. Nó không nói tiếp nổi. Mặt Dung ngây thơ: “Em biết anh nhưng anh không biết em. Nhà em ở ngay dưới kia kìa”. Dung trỏ vào ngôi nhà đỏ nhỏ xíu ở tầng một, cách phòng An một khoảng sân đầy nắng. Cách đây một tuần, em có việc phải về quê gấp. Lên mạng buổi sáng nhưng chẳng thấy anh, có lẽ anh chỉ lên vào đêm nên em không báo mà phải đi vội. Trước khi đi, em đã khóa cửa nhưng không hiểu sao, con mèo của em vẫn chui ra được. Và sáng nay, khi về, em đã hốt hoảng khi không thấy nó. Đang cuống quýt tìm ở dưới sân thì thấy tiếng nó kêu ở trên phòng anh. Em chạy lên, cửa không chốt, anh gục trên bàn, nó bị buộc vào chân giường. Anh An, thế là thế nào?
An cười vang lên. Nó nhìn vào mắt Dung, đen láy và lấp lánh những ánh sao đẹp lạ lùng. Trái tim An đập nhẹ nhàng, những nhịp bất thường. Nó cầm lấy tay Dung ấm áp, thì thầm: “Chẳng là thế nào cả. Quên hết đi, chỉ đơn giản là anh nhớ em kinh khủng, Dung ơi!”.
Dung gật đầu, nó cũng cảm nhận được nhịp đập trái tim An đang truyền qua tay nó. “Em cũng vậy”.
Dung nở một nụ cười như hàng ngàn ánh nắng tỏa sáng khắp căn phòng. Nếu giờ đây trên đời có hai người nào thấy cuộc đời chỉ còn mỗi màu hồng thì đó là An và Dung...
Chú thích:
[1] Tán gẫu qua mạng Internet.
[2] Bí danh tự đặt khi lên mạng chat.
Thế Là Thế Nào?
Minh Nhật
Thế Là Thế Nào? - Minh Nhật
https://isach.info/story.php?story=the_la_the_nao__minh_nhat