Hồi nhỏ sống với đồng
với sông rồi với bể
hồi chiến tranh ở rừng
vầng trăng thành tri kỉ
Trần trụi với thiên nhiên
Ai về thăm mẹ quê ta
Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm...
Bầm ơi có rét không bầm!
Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn
Bầm ra ruộng cấy bầm run
Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non
到弟四戰區政治部
解過廣西十三縣
柱了十八個監房
試問余所犯何罪
罪在為民族盡忠
Các anh – những người Tháng Tám
Các anh đâu rồi? Thấm mệt rồi chăng?
Các anh nghĩ gì sau nếp nhăn vầng trán
“Thế sự du du…” thật giả nhập nhằng!…
Có lẽ nào? Có lẽ nào? Lịch sử
Lại như con thò lò trong ván bài quỷ dữ
Thuyển nhỏ sóng xô bờ
Thuyền trôi về vô định
Ta ngắm trời bịn rịn
Mơ trời xanh Huế thơ
Áo em tím một thời
Mặt trời lặn xuống bờ ao
Ngọn khói xanh lên, lúng liếng
Vườn sau gió chẳng đuổi nhau
Lá vẫn bay vàng sân giếng
Xóm ngoài, nhà ai giã cốm
Khi xa cách anh, em mới hiểu mình
Xin anh hãy quên - đừng nhắc nhở
Góc phố nhỏ - hoa bằng lăng đã nở
Tím ngát một chiều nắng hạ vấn vương
Em và anh đã đi riêng đoạn đường
Lo lắng và hân hoan đổi khác.
Em ngồi ríu rít ở sau xe
Em nói, lòng anh mãi lắng nghe
Thỉnh thoảng tiếng cười em lại điểm
Đời vui khi được có em kề
Ôi! Giọng sao mà rất mến thương
Gửi Từ Công Phụng
Này trí nhớ đậu trên cành ký ức
Tháng sáu về yên lặng bước chân quên
Tình yêu cũng đậu trên càng gian dối
Ở trong tôi, ôi ngựa đã tan đàn.
Thôi không còn chờ mùa hoa phía trước
Mà ngoái đầu nhẩm lại các mùa hoa phía sau
Đấy là quy luật
Nhận mà không đau
Nhớ từ mùa hoa trong vườn mẹ