Tác giả: Lê Anh
Thể loại: Tùy Bút
Biên tập: Quoc Anh Le
Số chương: 1
Phí download: 1 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: /
Cập nhật: 2023-04-23 21:54:17 +0700
Download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Xem thông tin ebook
gười Pháp quả là giống người biết hưởng thụ cái cuộc đời của họ. Họ sống không phải chỉ để làm việc và có làm việc cũng không phải chỉ để tồn tại. Chẳng thế mà ít có nơi nào trên thế giới cứ một năm hai bận cả đất nước như ngừng hoạt động vì người ta nghỉ đi chơi cả rồi. Đó là vào hè tháng 7 đến tháng 8 và tháng Noel năm mới. Paris dịp đó có cảm tưởng đường phố chỉ dành cho khách du lịch. Các hoạt động hành chính ngừng trệ một cách rất tự nhiên. Các công ty bao giờ cũng phải lập kế hoạch trước cho hai kỳ nghỉ lớn trong năm này. Đồng nghiệp hỏi nhau và sẽ lấy làm ngạc nhiên nếu có ai đó cả năm trời chưa hề đi nghỉ. Cho là sự lạ lắm. u cũng là một nét văn hoá đặc trưng của cái xứ này.
Nước Pháp quy định số ngày nghỉ tối thiểu là 25, tức là khoảng 5 tuần. Nhưng thường thường các công ty tư nhân sẽ cho nghỉ thêm tầm 10 ngày nữa gọi là bù đắp cho cái gọi là làm việc quá 35h trong một tuần. Còn các cơ quan nhà nước thì số ngày nghỉ có thể kéo dài đến 2 tháng một năm, tức là đến 50 ngày. Quả là kỷ lục thế giới.
Vậy nên ko có gì lạ khi bắt gặp người Pháp đi du lịch được khắp nơi trên thế giới, từ những miền cao nguyên Việt Nam đến khu rừng rậm Amazon. Đơn giản là họ có đủ thời gian làm việc đấy. Cộng thêm cái tính tò mò, ưa khám phá, ưa hưởng thụ của họ nữa.
Đi xa thì tất nhiên không chỉ cần có thời gian, mà cần có tiền nữa. Những người giàu sẽ đi thật xa, ra nước ngoài. Người ít tiền thì đi trong nước. Một số ưa khám phá sẽ luôn chọn cho mình vùng đất mới để du lịch. Số còn lại đi nghỉ với đúng nghĩa nghỉ ngơi. Mùa hè thì chọn miền Nam nắng ấm, với những bãi biển dài đầy sỏi hay cát trắng, nước trong văn vắt nhìn thấy cả đàn cá đang bơi lội dưới chân, rồi nằm ườn ở đó cả ngày tắm nắng, đọc sách chờ đến bữa ăn. Mùa đông thì lại kéo nhau lên những đỉnh núi đầy tuyết trắng để hòa mình vào thiên thiên rồi đi dạo bộ hay trượt tuyết. Mỗi người có cách hưởng thụ riêng theo cách của mình, nhưng nhất định họ phải rời nhà, đến một nơi khác, có khi chỉ để thay đổi không khí. Bạn tôi nhà ở gần bãi biển này nhưng lại đặt nhà đến một bãi biển khác cách đó vài trăm km để có cảm giác đi nghỉ.
Ai đó nói rằng một gia đình bình thường ở Pháp được cho là đủ đời sống vật chất tinh thần nếu có một căn nhà với số phòng ngủ bằng số thành viên trong nhà, có một cái xe hơi cũ để đi và phải được đi nghỉ tối thiểu một năm một lần.
Mùa hè người Pháp đi nghỉ dài hơn, và họ dùng đúng từ là "đi nghỉ mát", tức là thường đi biển hoặc lên núi cao tránh cái nóng ngột ngạt của thành phố. Đó cũng chính là thời điểm nghỉ hè của trẻ con nên không hiếm các gia đình sẽ dành cả tháng xa nhà. Ai ai cũng chọn đi cùng lúc nên giá cả những dịp này thường rất đắt. Muốn rẻ phải lên kế hoạch từ trước. Nên không có gì ngạc nhiên khi vừa kết thúc kỳ nghỉ này đã thấy người Pháp lên kế hoạch cho kỳ nghỉ tới.
Mùa đông kỳ nghỉ ngắn hơn. Noel nguyên bản là dành cho Chúa. Nhưng người Pháp giờ chả mấy ai tin vào nhà thờ nữa. Họ xưa kia đi truyền giáo sang xứ An Nam để rồi ngày nay có những người An na mít sùng đạo còn hơn cả chính quốc. Noel là dịp họ dành thời gian quây quần bên gia đình, người thân. Sau đó mới là đi chơi, gặp gỡ bạn bè cùng đón năm mới. Kỳ nghỉ đông sẽ kéo dài rải rác từ Noel cho đến tháng 3 khi tuyết vẫn còn phủ trắng nơi núi cao.
Đó là còn chưa kể những kỳ nghỉ nhỏ ăn theo ngày lễ bắc cầu gọi là "cuối tuần kéo dài" suốt cả năm.
Người nước ngoài nói chung và người Việt nói riêng sau một thời gian ở Pháp cũng bị nhiễm cái văn hoá đó. Và khi nhiễm rồi thì họ không bỏ được. Họ đành xác định ở lại Pháp để kết thúc phần đời thích hưởng thụ của mình nơi đất khách quê người.
Paris 27/12/2021
Người Pháp Trong Mắt Tôi Người Pháp Trong Mắt Tôi - Lê Anh