Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bông Hồng Cho Tình Đầu
Tác giả:
Sưu Tầm
Thể loại:
Truyện Ngắn
Số chương:
1
Phí download:
1 gạo
Nhóm đọc/download:
0 / 1
Số lần đọc/download: 756 / 4
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Download:
ePub
A4
A5
A6
Xem thông tin ebook
T
ôi sinh ra và lớn lên ở đây, nơi miền đồng bằng êm ả, ngọt ngào. Mặc dù vậy, trong lòng tôi chứa đựng một cái gì thật thân thương, ruột thịt, và cũng một cái gì thật lạnh lùng xa cách. Đã nhiều lần tôi cố tìm hiểu xem chút lạnh lùng xa cách ở đâu đã len lén nhẹ nhàng ăn sâu trong tâm khảm tôi như một vết đen mờ khó xóa nhòa. Phải chăng đó là nỗi mặc cảm vì đây không phải là quê hương của mình. Tôi không có bạn tri kỷ, chỉ có hai đứa bạn gái cùng học và có lẽ, cái vết đen mờ khó xóa trong hồn tôi lại bắt đầu từ đó. Sự thương hại của bố đứa bạn tôi. Mồng một tết, bố nó bảo rằng: "Con ra nhà Thùy chơi với bạn. Nhà nó đất khách quê người..." Tôi được em nó kể lại bởi vì nó đã không đến nhà tôi.
Lén chùi từng dòng nước mắt kìm nén những lớp sóng đau buồn đang trào lên trong lòng, tôi biết mình hơn bao giờ hết. Giờ đây tôi là một cô bé buồn tủi, cô đơn và thường lánh xa người khác.
Năm ấy tôi học hết lớp 9, chuẩn bị ôn thi vào 10. Chao ôi cái tuổi 15 vụng dại ngây thơ. Mẹ tôi là công nhân, nhưng là công nhân nông nghiệp ở một trại sản xuất lúa giống tập trung. Bao quanh khu trại là một dãy tường và bên trong là khu ao thả cá. Có phải định mệnh đã sắp đặt hay không, đến giờ tôi vẫn thường tự hỏi mình trong nuối tiếc, đau buồn, trong nỗi xót xa êm dịu cay đắng mà chỉ riêng tôi cảm nhận được.
Anh là một chàng trẻ vừa tốt nghiệp trường An Ninh được phân công về huyện và được cử về thực tập mấy tháng ở cơ quan mẹ tôi. Gọi là thực tập chứ thực chất là về bảo vệ khu trại không bị quấy rầy bởi đàn trâu bò của các làng xung quanh chăn thả và ngăn chặn vụ đánh bắt trộm cá ở khu ao bao quanh trại.
Tuổi 15 tôi chưa một lần vấn vương hình ảnh một người con trai. Trái tim thật trong trẻo và ngây thơ. Ngôi nhà anh ở nơi cuối trại sắt ao đã mục nát tiêu điều và hoang vắng nữa, cỏ dại ngút ngàn. Chính nơi ấy đã thu hút mãnh liệt trái tim cô độc của tôi. Những chiều theo chân mẹ, tôi thường trốn sâu trong những lùm cây dại ven ao, say mê nằm nghe gió lá rì rào, tiếng cá đớp nước và thấp thoáng qua những tầng lá phi lao xà cừ đan chen, bầu trời cao xanh lồng lộng vài tiếng chim lảnh lót.
Lần đầu gặp anh tôi đã như bị hút vào đôi mắt thật to, sáng của anh. Thân hình bé nhỏ mảnh khảnh chỉ khi cười anh mới để lộ nét đẹp ẩn chứa nơi khuôn mặt sinh động, hàm răng trắng, cái miệng rộng hóm hỉnh. Thế mà anh thật hiền.
Tôi theo mẹ và hai chị bạn lớn tuổi, con cô cùng làm với mẹ tôi đi với bèo ở ao. Mẹ về rồi tôi theo hai chị đi mò ốc. Mang tiếng là công nhân nhưng nhà tôi cũng làm ruộng như những nông dân khác. Chỉ có điều tôi không phải đi chăn trâu cắt cỏ như đám bạn ở làng. Tôi và anh chị tôi chỉ phải lo học hành. Những ngày theo chân mẹ là những ngày thần tiên.
Cái ao bao quanh không sâu lắm, chỉ gần đến thắt lưng, cả ba đứa ngồi xổm dưới nước, thò mỗi mặt lên trên, một tay kéo rổ, một tay mò, tiếng cười lao xao mặt sóng. Khổ nỗi, những người bảo vệ cơ quan không cho mò nên chúng tôi chỉ mò trộm. Thế rồi anh đến cũng quát đuổi chúng tôi nhưng thật nhỏ nhẹ và có vẻ thân tình. Chỉ thoáng thấy bóng anh tim tôi như đã ngừng đập, tôi bối rối nói những câu thật vô nghĩa và anh bỏ đi. Trong lòng tôi lúc ấy thực ra vừa muốn anh ở lại, có một chút gì đó thật ngọt ngào thật khó tả khiến người tôi như say, như mơ khi ở gần anh, khi anh nhìn tôi mà tôi tự cho rằng đó là một cái nhìn thật lạ, thật chất chứa và thiết tha, còn tôi muốn anh đi là bởi tôi mặc cảm trước vẻ nhếch nhác của mình. Tôi tận dụng mọi dịp để theo mẹ, và mỗi lần theo mẹ, tôi lại lén chui để đến gần khu nhà anh ở. Mỗi ngày không nhìn thấy anh là tôi thấy mình chán nản, mệt mỏi đến rã rồi. Tôi không ý thức được mình, một buổi tôi bỗng khao khát được thấy anh sống ra sao. Tôi trèo lên bờ, chui qua bụi cây và nhòm qua khe cửa căn nhà tuềnh toàng, nơi anh ở chỉ có một chiếc giường cá nhân, một cái tủ con, một cái chạn đựng bát đũa soong nồi, xô xách nước. Tôi cứ đứng thế mà quên hai chị đang đợi mình, quên rằng anh đã đến đằng sau, và quên cả phút ngỡ ngàng tôi chạy đi mà nước mắt đã ướt má! Vâng, một cái gì đó đã bừng dậy trong trái tim bé nhỏ của tôi, một sự dịu êm ngọt ngào. Chiều hôm ấy, một chị làm cùng mẹ cố ý trêu tôi với anh, tôi đã điên cuồng cãi lại mà trong lòng sung sướng vô cùng. Tôi muốn điều đó là sự thực. Nhưng đó chỉ là ước mơ bởi vì khi gặp anh, tôi chỉ dám cúi đầu quay đi trước cái nheo mắt tinh nghịch của anh. Tôi không đủ can đảm để nhìn vào đôi mắt ấy.
Tôi muốn gào lên thật to những gì bị kìm nén trong lồng ngực, muốn gần gũi anh để nhìn vào đôi mắt sáng trong ấy, muốn chiêm ngưỡng anh như tôi đã từng ước ao. Ngày ấy giá như tôi có can đảm tiến đến gần anh thì có lẽ anh đã trở thành một người bạn, một người anh gần gũi thân thiết, nhưng tôi lại không muốn. Tôi muốn anh cứ mãi là cái gì đó thật cao thật xa để chỉ là của riêng mình tôi thôi. Tôi thường tưởng tượng ra thế giới của hai chúng tôi. Ở nơi đó anh gần gũi biết bao. Nhưng anh vẫn cứ mỉm cười và xa cách.
Chỉ có một lần duy nhất thôi anh đến cùng chúng tôi. Ba đứa chúng tôi ngồi bên bờ ao, dưới bóng mát rặng phi lao để nói chuyện, tôi chẳng biết nói gì cứ ngồi im lặng triền miên, lúc đó anh đã đến. Tim tôi như ngừng đập, và tôi cảm giác khuôn mặt mình không còn sinh khi nữa. Anh cười, mẹ cười lấp lòa và tôi chợt cười theo, giọng cười tức tưởi ngang tàng mà vô hồn. Cả anh và hai chị chợt im lặng nhìn tôi kinh ngạc, rồi anh hỏi tôi bằng giọng trầm ấm dịu dàng. "Sao em lại cười như vậy?". Tôi chợt im lặng một cách ngớ ngẩn và anh bỏ đi. Giận mình và hối tiếc, tôi muốn vùng dậy níu anh lại nhưng không, tôi vẫn ngồi đó tư lự, tôi chờ đến tối mịt, khi bầu trời đã lấp lánh muôn vàn tinh tú, tôi thấy ngôi sao của mình đang lang thang trên bầu trời để tìm anh. Nhưng đáy bể mò kim, biết đâu mà tìm, tôi lê gót về nhà.
Mùa thu. Anh ra đi. Đem theo tất cả hồn tôi. Không một lời chào không một câu tiễn biệt. Lá vàng bay đầu trời, gió dìu dìu và tầng mây u ám. Khi mẹ tôi bâng quơ nói rằng chiều nay anh đi thì tôi mới chợt nhận ra xung quanh mình cô đơn, trống vắng đến lạnh lùng. Tôi chợt hụt hẫng khi thấy mình đã mất đi một cái gì quí giá nhất đời. Tối hôm ấy ngồi nhìn trời cao mênh mông, tôi đã tìm thấy ngôi sao anh lấp lóa một góc trời, lấp lóa cả hồn tôi, nhưng ngôi sao ấy xa vời quá, anh đã để lại cú sốc lớn trong hồn tôi. Lần đầu tiên trong nhật ký của tôi ướt nước mắt. "Mùa thu lá bay anh đã đi rồi. Vỡ tan ôi bao giấc mộng lứa đôi, giờ đành lìa xa thế nhân sầu đau. Hẹn anh kiếp sau ta nhìn thấy nhau". Chỉ đến khi tôi chợt nhận ra anh không thể yêu một cô bé con còn đi mò ốc thì anh đã đi xa. Nhưng tôi đã khắc sâu hình ảnh anh trong trái tim mình.
Tôi cố lãng quên anh bằng con đường học tập, tôi thi đỗ vào trường cấp 3 huyện với số điểm xuất sắc. Một tháng nghỉ hè, tôi tìm về chốn cũ, thả hồn cùng cỏ cây hoa lá. Nơi anh ở ngày xưa bây giờ có một đồng nghiệp với anh ở, cũng trẻ, cũng đẹp trai nhưng với tôi anh như không tồn tại, không thể, mà trái tim tôi cứ đau đớn, u hoài về một hình bóng xa xưa. Nhiều khi anh ngạc nhiên đến khó chịu khi bắt gặp cô bé bên bờ ao, cứ lảng vảng trước khi nhà anh ở, tôi chỉ cười, một nụ cười lặng lẽ ngơ ngác. Tôi mơ sẽ tìm được anh trong tương lai và bằng mọi giá, tôi sẽ đi tìm anh.
Con đường đến trường xa gấp đôi trường cũ trở nên quen thuộc với tôi thì thật bất ngờ tôi gặp lại anh trên con đường ấy. Tuy ngược chiều anh đi làm, còn tôi đi học. Tôi chợt vỡ lẽ rằng bấy lâu mình và anh vẫn đi chung trên con đường này mà thật xa cách. Thốt nhiên tôi thấy yêu con đường tha thiết. Tôi đem trong mình một chút khát khao khôn tả. Anh vẫn cười nụ cười hiền mà tôi thấy mình chợt bối rối, rồi đi qua. Tôi và anh gặp nhau thường hơn nhưng cũng thấy lòng mình đang bớt đi cái sục sôi nhung nhớ anh.
Biết làm sao được. Tôi có nhiều bạn trai nhưng chẳng thân với ai quá mức. Ba năm trôi đi, anh bây giờ vẫn đó nhưng là một chút gì ngọt ngào quá gần gũi mà xa vời. Tình cảm trong tôi lại vừa muốn đến gần vừa muốn lánh xa anh. Gặp anh tôi bối rối; nhưng không gặp tôi thấy nhơ nhớ làm sao. Bởi vì anh đã không đến. Tại sao anh không một lần đến gần, không bao giờ vượt qua một câu chào, một nụ cười, có phải tôi quá xa vời, tôi cũng như thế đối với anh. Tôi đã thầm cảm mến một người con trai khác mặc dù chưa một giây phút nào quên anh.
Đến bây giờ tôi mới hiểu rằng tôi mến người kia chỉ vì người đó gần gũi tôi, còn anh quá xa.
Ba năm học kết thúc. Bạn bè chúng tôi chia tay nhau. Giờ đây tôi đang ngồi một mình trong căn nhà bé nhỏ, nơi đồng quê xa vắng, giữa bát ngát trời sao tìm lại cho mình ngôi sao của một thời đã mất. Tôi tìm mãi và chợt hiện lên một vì sao nhỏ, nhưng sáng chói - là anh đó, nụ cười, đôi mắt đã ngự trị hồn tôi. Chao ôi, Tuổi 15. Anh đã đi qua để lại cho tôi quá nhiều và dù cho mùa thu ấy anh đã ra đi, dù cho anh ở đâu, làm gì, tôi vẫn kiếm tìm hình bóng anh cho đến hơi thở cuối cùng. Và bắt đầu, sâu trong cõi tâm linh của anh còn một chút gì của tôi, xin hẹn anh một mùa thu của ngàn năm về sau. Ngôi sao 15 tuổi. Xin đừng quên tôi.
Bông Hồng Cho Tình Đầu
Sưu Tầm
Bông Hồng Cho Tình Đầu - Sưu Tầm
https://isach.info/story.php?story=bong_hong_cho_tinh_dau__truyen_ngan