Chương 52: Chương 30
ô không muốn nhớ lại ký ức thời thiếu niên đời trước, những công tử nhà giàu này không tính là gì, so với những người trong quá khứ kia, ít nhất cũng biết cố kỵ việc phóng hỏa giết người, cũng có rằng buộc.
Cô đã sớm hiểu, ăn miếng trả miếng, phải có tài tự bảo vệ bản thân, vĩnh viễn không được ảo tưởng dùng thỏa hiệp đổi được an ổn.
Đối với An Bác Dung, Y Trạm không có nửa điểm hảo cảm, không có bất kì cô gái nào, sẽ đối với người đàn ông từng nói "Cởi cúc áo sơ mi ra" mà có được hảo cảm.
Nhưng cô thấy đối phương cũng có cái được, đều là ngoài sáng mà làm, có thể do điều kiện từ nhỏ anh đã ngậm thìa vàng quá thuận lợi, tuy cường thế không thể nói lý, nhưng tính cách rất quang minh.
Chỉ là tính tình khư khư cố chấp, chắc hẳn do người nhà cùng những người bên cạnh dưỡng thành.
Dù sao trời sinh cô lười quản người khác, gia hỏa kia cô mặc kệ.
Dù thuyền dừng, Y Trạm liền về khách sạn, chỉ có cô cùng Lâm Phỉ đi.
Những người khác của đoàn phim không có gan này, tại bến tàu chờ những người kia trở về, trao đổi tâm tình cùng nhau.
Y Trạm trở về phòng, tỉ mỉ suy nghĩ một chút, nhờ trợ lí mua giúp ít đồ.
Tốt xấu gì cũng đã tham gia party sinh nhật, không tặng quà thì quá không lễ phép a.
Mà hôm nay cô chơi cũng rất vui vẻ.
------
An Bác Dung ho khan không ngừng, cầm chăn quấn quanh người, hôm nay ở dưới biển hai mươi phút rét lạnh.
Nghe thấy có người gõ cửa, tâm tình phập phồng ra mở cửa, quanh thân khí rét lạnh tỏa ra.
"Xin chào An thiếu, tôi là trợ lí của Y Trạm, cô ấy nói... Đây là quà sinh nhật cho ngài."
Trợ lí vô cùng rụt rè đem quà đưa ra.
An Bác Dung tiếp nhận, sắc mặt mới tốt hơn chút.
Cô gái này gây chuyện nhưng giờ còn biết lấy lòng.
Hôm nay anh nhận một đống quà sinh nhật, xem là quà gì anh cũng lười, có vật gì mà anh không có đâu? Đưa cái gì đều có thể lấy lòng anh sao? Quá ngây thơ rồi.
Nhưng mà quà đã đưa tới, anh liền miễn cưỡng mở ra xem một chút.
Anh thưởng thức nhưng rất là soi xét, ít thứ có thể lọt vào mắt anh.
An Bác Dung kiêu căng mở vỏ bọc, bất ngờ phát hiện, là một hộp từ hồi sáu tuổi anh đã không uống nữa... Siro thuốc chữa cảm mạo!
Mà nhãn ghi giá cũng không xé bỏ!
Vì sao lại mua loại siro chữa cảm mạo này? Là đồ chơi của đứa nhỏ không phải sao?
Chữ số chói mắt, 16.8, hôm nay cô ấy thắng hơn một trăm vạn, mà lại tặng cho anh đồ có mười đồng thế này.
An Bác Dung nghẹn họng một hơi, ho khan càng to hơn.
----
Cảnh trong phim cổ trang, ngoài cảnh xử lí trên máy, phân nửa là tìm cảnh thực tế non xanh nước biếc, cũng là nơi dân cư thưa thớt, điều kiện cũng thiếu thốn hơn.
Đồ ăn không được như đồng bằng, thành thị.
Trước khi đi, Y Trạm liền đem Nanh Vuốt gửi gắm cho vị ở trên lầu kia, cũng thanh toán một nửa phí thuê người chăm nom, cô biết nuôi chó là chuyện rất phiền phức, rất cần tinh lực, vốn cô định tự thuê một người chăm sóc.
Nhưng hiện tại Nanh Vuốt học xong một chiêu, sẽ tự đi cầu thang bộ (cầu thang an toàn) lên tầng trên.
Ai nói nó ngốc, nhưng đôi khi nó thật thông minh...
Một tuần Tạ Địch Phi sẽ gọi
Diễn Viên Đẳng Cấp Bạch Liên Diễn Viên Đẳng Cấp Bạch Liên - Thanh Thanh Tử Khâm Diễn Viên Đẳng Cấp Bạch Liên