Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vạn Cổ Chí Tôn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 3393 : Ý Chí Một Thể 2
L
ý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Nói rất đúng. Nhưng đại nhân cảm thấy đó sẽ là yêu cầu ‘bình thường’ sao?
Đột nhiên một giọng nữ nhân vang bên tai mọi người:
- Ha ha ha! Đừng nghĩ xấu về ta như vậy, thật ra yêu cầu của ta rất bình thường.
Mọi người hoàn toàn biến sắc mặt.
Với thực lực của bọn họ thế nhưng không phát hiện có người.
Hoang và Ngải mắt tràn đầy giật mình, tin tưởng lời đám người Lý Vân Tiêu đã nói hơn.
Lý Vân Tiêu giận dữ gầm lên:
- Quy Khư!
Kình khí mất kiểm soát nổ tung trong đại điện, Lý Vân Tiêu vọt ra ngoài trước.
mấy người khác theo sau.
bên trên đại điện, dưới không trung vạn dặm, hai bóng người đơn độc đứng.
Hoang, Ngải thầm giật mình. Cả ảo cảnh không chỉ là không gian độc lập còn có phòng ngự kết giới cực mạnh. Nếu yêu tộc không mở cấm chế, cưỡng ép tiến vào sẽ gây xao động.
Nhưng trong ảo cảnh vẫn gió êm sóng lặng, chẳng có một chút dập dờn.
Hoang tức giận quát:
- Các ngươi vào bằng cách nào?!
Hoang là hoàng của vạn yêu, lúc này gã phải đứng ra.
Tiếng rống của Hoang thế mới dẫn đến yêu tộc trong ảo cảnh náo động, nhiều cường giả bất chợt phát hiện bóng dáng Ninh Khả Nguyệt, Thiên Tư, từ bốn phương tám hướng tụ tập lại bao vây hai người này.
Lý Vân Tiêu luôn nhìn chằm chằm hai người, không nhúc nhích, như hóa thạch từ ức vạn năm. Thù hận khắc cốt minh tâm khiến người đau nhói lòng.
Thiên Tư cười khẩy nói:
- Xì, chúng ta lặng lẽ đi vào không tốt sao? Hay muốn đại sát một trân, xử lý hết đám lâu la này ngươi mới vừa lòng?
Hoang giận run:
- Ngươi...!
Nhưng nghĩ đến Lý Vân Tiêu e ngại hai người này thì không dám lỗ mãng, Hoang nghiền răng nói:
- Nếu khi hai vị tiến vào thông báo một tiếng thì ta sẽ càng vừa lòng!
Lý Vân Tiêu quay đầu lại, nói:
- Yêu Hoàng đại nhân, kêu những thuộc hạ vũ trụ xuống đi, không thì chẳng khác gì tặng cái chết.
Ngải biến sắc mặt, cảm kích gật đầu.
Ngải ra lệnh:
- Mọi người rút ra phạm vi ngàn dặm, trong ngàn dặm dù xảy ra chuyện gì cũng không cho phép ai đi vào!
Mệnh lệnh ra, tất cả người yêu tộc giật mình, xao động, biết xảy ra chuyện lớn.
Yêu tộc có nhiều người vũ dũng, vẻ mặt tức giận không chịu đi.
Hoang trầm giọng nói:
- Ngải tiên sinh ra lệnh chính là mệnh lệnh của ta, tất cả người không nghe đều là kháng lệnh, giết toàn tộc!
- Cái gì?!
- Ui!
Các tiếng giật mình, hút khí vang lên. Chống lệnh Yêu Hoàng là tội chết nhưng không đến mức phải giết toàn tộc.
Tru sát toàn tộc là hình phạt nghiêm khắc nhất, trừ phi là tội lớn như toàn tộc tạo phản nếu không dù có ngỗ nghịch cỡ nào cũng không đến mức tru sát cả tộc.
Lần này mọi người càng sâu sắc hiểu sự việc nghiêm trọng, nhưng Yêu Hoàng đã ra lệnh thì không ai dám chống đối, vội vàng rút ra ngoài ngàn dặm.
Thiên Tư cười phá lên, trong mắt tràn đầy trêu vui và càn rỡ:
- Ha ha ha! Yêu Hoàng thật khá, biết yêu quý bộ tộc của mình.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng liếc Thiên Tư, nhìn chằm chằm đến khi gã bồn chồn hừ khẽ, ngừng tràng cười.
Lý Vân Tiêu chuyển sang nhìn Ninh Khả Nguyệt, kiềm nén cảm xúc nghiến răng quát:
- Quy Khư, ngươi thả Ninh Khả Nguyệt đi!
- Thả?
Ninh Khả Nguyệt lộ ánh mắt ngạc nhiên, cười khẩy nói:
- Vân thiếu gia, ta chính là Ninh Khả Nguyệt, nódi gì thả hay không?
Mặt Lý Vân Tiêu co giật lạnh lùng nói:
- Vậy ngươi cho ta biết phải làm sao mới chịu thả nàng?
Ninh Khả Nguyệt ngẩng cao đầu, vẻ mặt khinh thường cười khẩy nói:
- Lý Vân Tiêu, chẳng lẽ ngươi còn chưa hiểu sao? Bản thân ta bản thân chính là Ninh Khả Nguyệt, cũng là Quy Khư. Không phải Quy Khư chiếm cứ thân thể Ninh Khả Nguyệt mà là bọn họ dung hợp.
- Dung hợp?
Lòng Lý Vân Tiêu run rẩy hỏi:
- Là sao?
Ninh Khả Nguyệt thản nhiên nói:
- Là ta ngay trước mắt ngươi không phải Ninh Khả Nguyệt, cũng không là Quy Khư, tóm lại là thể kết hợp bọn họ hoặc nên nói cùng là hai người. Điều ta đang làm vừa là ý chí của Ninh Khả Nguyệt cũng là Quy Khư.
- Không, không thể nào!
Lý Vân Tiêu giận dữ hét:
- Ngươi đừng lòng lừa ta! Khả Nguyệt tuyệt đối không cam tâm tình nguyện ở cùng các ngươi!
Ninh Khả Nguyệt bình tĩnh nhìn Lý Vân Tiêu, chợt cười nói:
- Ngươi khẳng định vậy sao? Ngươi cho rằng mình rất hiểu nàng? Ninh Khả Nguyệt trong tiềm thức của ngươi chẳng qua là ý tưởng ích kỷ trong lòng ngươi. Ngươi cảm thấy nàng nên như thế nào mới là nàng thật sự?
Lý Vân Tiêu ngây người, bị câu hỏi làm á khẩu, hắn suy tư.
Ninh Khả Nguyệt nở nụ cười, cười thê lương:
- Nếu là Ninh Khả Nguyệt trong lòng ngươi thì phản ứng lúc này nên thế nào? Vè thành Hồng Nguyệt, mỗi ngày canh giữ dưới cây hoa đào, trông chờ mòn mỏi và nhớ Mộ Dung đại ca của nàng sao?
Người Lý Vân Tiêu run rẩy, cực kỳ khó tin ngẩng đầu lên, cắn răng nói:
- Nhưng... Nhưng người bên cạnh nàng là hung thủ giết chết Mộ Dung đại nhân và Sở Nhiên!
Thiên Tư khinh thường xì mũi:
- Xì!
Ninh Khả Nguyệt gật đầu nói:
- Không sai. Mộ Dung đại ca, Sở Nhiên đại ca đã chết, bị Thiên Tư giết, nhưng tại sao bọn họ chết? Chẳng phải là vì cứu ngươi sao? Như vậy ngươi hy vọng ta cùng ngươi đối kháng Thiên Tư, Quy Khư rồi chết trong tay bọn họ sao? Có phải ngươi cảm thấy ta như vậy mới là ta thật sự, mới hỏa mãn khát cầu trong lòng ta?
Ninh Khả Nguyệt cười trào phúng:
- Đó không phải là ta thật sự mà chỉ là ‘ta’ trong suy nghĩ của ngươi.
Người Lý Vân Tiêu run bần bật, trán toát mồh ôi lạnh ròng ròng, vạt áo ướt đẫm mồ hôi.
Mấy vấn đề này gõ vào lòng Lý Vân Tiêu, đánh nát trái tim, như rơi xuống vực sâu.
Ninh Khả Nguyệt tiếp tục bảo:
- Dung hợp Quy Khư có lẽ không phải lựa chọn tốt nhất cho ta, nhưng...
Ninh Khả Nguyệt nhìn chăm chú rực rỡ như ánh sao, trong suốt như hồ nước.
Ninh Khả Nguyệt chậm rãi nói:
- Nhưng là lựa chọn chân thật nhất của ta...
Lý Vân Tiêu phát cuồng gầm lên, run lẩy bẩy:
- Không, không phải!
Lý Vân Tiêu không chấp nhận hiện thực này được, hắn không cách nào thứa nhận lời Ninh Khả Nguyệt nói.
Lý Vân Tiêu rít gào:
- Ta tuyệt đối không tin! Quy Khư, ngươi đừng hòng mê hoặc lòng người tại đây! Hôm nay ta sẽ chém ngươi dưới kiếm, cứu Ninh Khả Nguyệt về!
Trên người Lý Vân Tiêu dâng lên kiếm khí ngtú trời, Kiếm Thương Trảm Hồng nằm trong tay. Trong phút chốc hiện ra muôn vàn kiếm quang ngưng tụ thành kiếm cương to lớn hợp nhất với Lý Vân Tiêu.
- Đi chết đi! Quy Khư, ngươi phải trả lại Khả Nguyệt cho ta!
- Kiếm Trảm Tinh Thần!
Ngàn vạn ánh sao rơi nổi bật nhát kiếm kia chém vào thân hình cô đơn đứng lặng.
Ninh Khả Nguyệt không hoảng hốt, không chút biểu tình, chỉ cười khẽ.
Ninh Khả Nguyệt cười bất đắc dĩ nói:
- Ha ha ha! Sự thật luôn tàn nhẫn, ngươi không chịu tin nên chỉ có thể tiếp tục lừa gạt, tê liệt chính mình.
Thiên Tư nhếch mép cười khẩy nói:
- Ha ha, vô tri là phúc. Nói ra thì ta hơi hâm mộ mấy con bò sát suốt ngày sống trong ảo tưởng của mình.
- Ta sẽ không tin lời nói bậy bạ của các ngươi!
Sắc mặt Lý Vân Tiêu âm trầm lạnh lùng nói:
- Lời nói ra từ miệng các ngươi thì ta không tin một chữ nào, ta muốn dùng kiếm trong tay đánh gục các ngươi, hỏi bản tâm của Ninh Khả Nguyệt!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vạn Cổ Chí Tôn
Thái Nhất Sinh Thủy
Vạn Cổ Chí Tôn - Thái Nhất Sinh Thủy
https://isach.info/story.php?story=van_co_chi_ton__thai_nhat_sinh_thuy