Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đế Bá
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 2931 : Một Ánh Mắt Ngoái Nhìn Từ Vạn Cổ
T
rước kia Lý Thất Dạ rất đau đầu vì điều này, hắn suy tư qua từng thời đại mà không hề đột phá. Mãi khi lấy tấm da người từ tay Luân Hồi Hoang Tổ đem đến cơ hội cho Lý Thất Dạ, khiến hắn tìm được cánh cửa.
Lý Thất Dạ nhiều lần nghiên cứu rồi cảm ngộ với ngọn đồi, rốt cuộc hắn dò ra ảo diệu trong đó.
Vù vù vù vù vù!
Khi Lý Thất Dạ mở tấm da người ra, da người tỏa ánh sáng nhạt. Ánh sáng cực kỳ đặc biệt, đó là ánh sáng độc nhất vô nhị, ít ai trên đời từng thấy qua loại ánh sáng này.
Ánh sáng giống tiên quang hoặc như thiên trạch, vô cùng huyền diệu. Khi ngươi thấy ánh sáng đỏ sẽ bị nó hấp dẫn ngay, làm tâm hồn của ngươi dao động, cả người vũ hóa đăng tiên.
Ánh sáng này quá đẹp, ánh sáng chậm rãi chuyển động trên da người như chảy dọc hoa văn, hoặc giống mạch máu chạy dọc làn da.
Khi ánh sáng chậm rãi chảy xuôi, Lý Thất Dạ nín thở. Lý Thất Dạ bị ánh sáng hấp dẫn, ghi nhớ kỹ tuyến đường ánh sáng chảy trên da người vì bên trong ẩn giấu bí mật động trời.
Không biết qua bao lâu, ánh sáng chảy khắp hoa văn tấm da người rồi vù một tiếng, tất cả ánh sáng tụ lại thành một bóng người.
Bóng người cực kỳ mơ hồ, mơ hồ đến mức không thấy rõ mặt mũi, chỉ nhìn thấy đường nét hình người, không biết là nam hay nữ.
Bóng người không lớn, to cỡ nắm tay. Khi bóng người đứng trên da người, tấm da như thế giới cực kỳ bao la, bóng người trong thế giới này chỉ là một trong số chúng sinh.
Lý Thất Dạ nín thở nhìn bóng người, ánh mắt cực kỳ sâu tẳm. Mắt Lý Thất Dạ như vượt qua dòng sông thời gian vươn lên các thời đại, xuyên qua các kỷ nguyên.
Cuối cùng ánh mắt Lý Thất Dạ bắt được một kỷ nguyên, khoảnh khắc đó hắn thấy chân thân, khuôn mặt thật của người này.
Bóng người trên da người dường như cũng nhận thấy,chợt quay đầu nhìn Lý Thất Dạ.
Trong khoảnh khắc ánh mắt hai người vượt qua dòng sông thời gian, lướt qua năm tháng xa xăm nhìn nhau một cái.
Chỉ một ánh mắt rồi bóng người nhấ chân từng bước đi xa, dường như đang đi trong thế giới, đi tới nơi xa xôi, đi nơi tận cùng thế giới này.
Lý Thất Dạ nín thở nhìn mõi bước đi, nhớ kỹ tuyến đường của bóng người. Đây là cơ duyên, là cơ duyên vạn cổ khó tìm được.
Không biết qua bao lâu, bóng người đi xong tuyến đường, phút cuối có vẽ đã mệt, đi mệt rồi. Bóng người đã đi rất lâu, đi quá xa, cuối cùng đến tận cùng thế giới, đã tới lúc nghỉ ngơi, ngủ say.
Cho nên vào lúc này ánh sáng từ từ tan biến, bóng người mờ dần cho đến biến mất.
Ánh sáng tan biến, bóng người cũng mất, da người vẫn là tấm da, không có gì thay đổi, như không có chuyện gì xảy ra.
Khi bóng người biến mất, Lý Thất Dạ vỗ tay cười, thì thào:
- Thì ra là vậy, háo ra là vậy.
Lý Thất Dạ ngẩng đầu lên, bên ngoài ánh mặt trời sáng sủa, tất cả trở nên tươi đẹp, hắn nhoẻn miệng cười.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Đời này từng có người hỏi ta có vài phần nắm chắc chiến đến cuối cùng? Nếu hôm nay bắt ta cho ra đáp án thì dó là: Dù thế đạo có gian nguy cỡ nào thì ta vẫn có thể an toàn rút lui.
Nói đến đây Lý Thất Dạ nở nụ cười.
Một lúc lâu sau Lý Thất Dạ đứng lên ra khỏi phòng. Dạ Hân Tuyết, Kim Hoàn Thiết Tí, Lưu Kim Thắng đã đứng ngoài cửa chờ.
Thấy Lý Thất Dạ, ba người khom người cung kính chào:
- Lão sư!
Người thâm tàng bất lộ như Lưu Kim Thắng cũng tâm phục khẩu phục kêu một tiếng lão sư.
Lý Thất Dạ nhìn ba người có mặt đông đủ, bình tĩnh hỏi:
- Có chuyện gì sao?
Ba người Dạ Hân Tuyết nhìn nhau. Dạ Hân Tuyết rụt rè cúi đầu, Kim Hoàn Thiết Tí cười lớn.
Cuối cùng Lưu Kim Thắng lên tiếng:
- Học kỳ mới vừa bắt đầu không lâu, học viện có hội phẩm trà trong Thư thành, chúng ta muốn đi giúp vui, xin lão sư cho phép.
- Tĩnh mà tư động.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Cũng tốt, tu đạo nghiên cứu học vấn không phải cứ đóng cửa ru rú trong nhà, đi ra ra ngoài cũng được. Dù sao đang rảnh, ta cùng các ngươi đi Thư thành.
Nghe Lý Thất Dạ nói, Dạ Hân Tuyết vui vẻ vụt ngẩng đầu hét to:
- Thật không?
Dạ Hân Tuyết nhận ra mình mất rụt rè, vội cúi đầu.
- Đi thôi, đi một chút cũng tốt.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Thư Phòng chúng ta không phải sâu sách, để thiên tài Đế Phủ, Thánh Viện kiến thức tiềm lực của Thư Phòng chúng ta.
Kim Hoàn Thiết Tí gãi đầu, thành thật nói:
- Đế Phủ, Thánh Viện có vô số thiên tài, bọn họ nổi tiếng nhất là Thiên Thần Tam Tử mạnh hơn học sinh chúng ta mấy năm nay nhiều.
Dạ Hân Tuyết không suy nghĩ nhiều, nàng chỉ muốn đi xem giúp vui.
Lý Thất Dạ bình thản nói:
- Thiên tài thì có gì mà sợ? Miễn các ngươi chăm chỉ cố gắng rồi sẽ có ngày vượt qua những thiên tài này. Vạn cổ đến nay không phải chỉ thiên tài mới vô địch.
Lý Thất Dạ chủ yếu là nói cho Dạ Hân Tuyết, Kim Hoàn Thiết Tí nghe. Dạ Hân Tuyết là học sinh của Lý Thất Dạ, tự tay hắn dạy. Kim Hoàn Thiết Tí là hậu nhân của người quen cũ, Lý Thất Dạ quan tâm giúp đỡ gã cũng không lạ.
Lưu Kim Thắng thì không nằm trong số đó, gã vốn siêu mạnh, gã không đi gây sự đã là may mắn. Thiên tài gì đó không thể so sánh với Lưu Kim Thắng.
Dạ Hân Tuyết không nói gì nhưng nàng nhớ kỹ lời Lý Thất Dạ, dù ở lúc nào nàng đều thích ghi nhớ từng câu từng chữ hắn nói. Vì lời của Lý Thất Dạ là khuôn vàng thước ngọc, cực kỳ quý giá với Dạ Hân Tuyết.
Kim Hoàn Thiết Tí gãi đầu cười khờ.
Lý Thất Dạ cười dặn dò ba người Dạ Hân Tuyết:
- Đi thôi, đi nhìn xem, ta cũng muốn gặp người.
Thiên Thần thư viện rất lớn, chiếm diện tích mênh mông bao la. Trong Thiên Thần thư viện không chỉ các lão sư có động thiên của mình, không chỉ học viện chiếm diện tích rộng. Trong Thiên Thần thư viện có mấy tòa thành cổ siêu lớn, tất cả đều là sản nghiệp của Thiên Thần thư viện.
Thư thành là một trong mấy tòa thành cổ thành, Thư thành nằm ở giữa năm học đường, cách khá gần với năm học viện. Thư thành thường là chỗ học sinh năm học đường tụ họp lại.
Chưa đến Thư thành từ xa đã thấy hai pho tượng vô cùng cao lớn đứng thẳng ngoài cửa thành, khi tới gần mới thấy tượng siêu cao lớn.
Đứng dưới hai pho tượng khiến người cảm giác mình như con kiến, lúc ngước lên nhìn không thấy đầu tượng vì chúng đã cao vút đâm mây.
Hai pho tượng đứng sừng sững ngoài cửa thành, giống như hai người khổng lồ bảo vệ nguyên Thư thành.
Nhìn kỹ sẽ thấy hai pho tượng là một nam một nữ. Nam cao lớn uy mãnh, nữ xinh đẹp nhỏ xinh. Pho tượng nam hai tay chống thanh thần đao, tượng nữ thì hai tay chống thanh thần kiếm, đao kiếm cắm trước mặt, tư thế bảo vệ Thư thành.
Hai pho tượng không giống điêu bằng nham thạch, có khí thế bao trùm vạn vực làm người nhìn trở nên nghiêm nghị không dám khinh nhờn.
- Tượng đá to quá, đó là tượng của ai?
Kim Hoàn Thiết Tí ngẩng đầu nhìn hai pho tượng vô cùng to lớn, lẩm bẩm:
- Là lão tổ Thiên Thần thư viện sao?
Lý Thất Dạ nhìn pho tượng khổng lồ, bình tĩnh nói:
- Bọn họ là Dương Chấn Uy, Quách Hinh Nguyệt.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đế Bá
Yếm Bút Tiêu Sinh
Đế Bá - Yếm Bút Tiêu Sinh
https://isach.info/story.php?story=de_ba__yem_but_tieu_sinh