Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đế Bá
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 2616 : Tây Thị Phồn Hoa
L
ý Thất Dạ dẫn đám người Trầm Hiểu San rời khỏi chốn này.
Tây thị là chợ lớn nhất thành Tề Lâm, nói chính xác hơn nguyên Tây thị là kiến trúc siêu to, lâu vũ khổng lồ diện tích trăm dặm. Trong kiến trúc lớn đó cửa hàng liên miên không dứt, đếm hoài không hết.
Trong Tây thị rộng trăm dặm, trong ba tầng, ngoài ba tầng tụ tập hàng hóa đến từ ngũ hồ tứ hải. Ở Thanh Châu từng có một câu thế này: không có hàng nào không mua được ở Tây thị, chẳng qua ngươi không có đủ Hỗn Độn thạch.
Tây thị tụ tập hàng hóa đến từ ngũ hồ tứ hải, từ hàng vỉa hè rẻ nhất đến bí kíp vô tượng giá cả kinh thiên đều có thể mua trong Tây thị, miễn túi tiền của ngươi đủ Hỗn Độn thạch là mua được thứ ngươi muốn.
Tây thị cực kỳ rộng lớn, chỗ này bán ra trân bảo đếm hoài không lớn. Ở nơi đây có thể nói là tài phú chảy vào đây hù chết người, đủ khiến bất cứ người nào đỏ mắt.
Nhưng không ai dám quậy trong Thập Tam Châu, càng không người nào dám ép mua ép bán, bởi vì sau lưng Tây thị dựa vào Tầ Lâm đế quốc.
Ai dám gây sự trong Tây thị là pha hỏng việc làm ăn của Tề Lâm Đế gia, tương đương đạp đổ bát cơm, hậu quả không tưởng tượng nổi.
Khi Lý Thất Dạ dẫn đám người Trầm Hiểu San đến Tây thị, Hạ Trần và Trầm Hiểu San bị cảnh tượng trước mắt rung động. Bọn họ như nhà quê chưa thấy quen mặt mới lên thành phố.
Hạ Trần, Trầm Hiểu San đều không phải lần đầu tiên tới thành Tề Lâm, nhưng lần đầu bọn họ đến Tây thị. Nên khi họ tới Tây thị thì tâm tình khó tả.
Đi vào Tây thị, không biết bao nhiêu người thấy rộng biết nhiều bị hàng hóa rực rỡ muôn màu làm hoa mắt. Tu sĩ chưa thấy quen mặt xem trố mắt líu lưỡi, thật lâu khó thể tỉnh hồn từ đống làng mênh mông.
Nhiều tu sĩ xuất thân tiểu môn tiểu phái đi tới Tây thị kiến thức rồi mới thật sự hiểu môn phái của mình nghèo nàn cỡ nào, mới hiểu tài nguyên môn phái mình thiếu thốn biết bao.
Không khoa trương khi nói hàng hóa nào đó trong một cửa hàng trong Tây thị còn hơn nội tình tiểu môn tiểu phái rất nhiều, có cửa hàng còn có vật Đại Đế làm báu vật trấn tiệm.
Thử nghĩ xem, một số đại giáo cương quốc không có vật Đại Đế, rong Tây thị thì có Đại Đế làm báu vật trấn tiệm, từ góc độ này nhìn ra được nội tình Tề Lâm Đế gia thâm sâu đến đây.
Tề Lâm Đế gia dù gì là truyền thừa mộtmôn ba Tiên Vương, còn hai vị Tiên Vương sống, đại giáo cương quốc còn xa mới sánh bằng nội tình.
Đi trong Tây thị, nhìn trân bảo thần khoáng bày đầy, Hạ Trần, Trầm Hiểu San không rời mắt được. Hạ Trần, Trầm Hiểu San rất muốn làm bộ dáng thường xuyên đến Tây thị nhưng không cách nào giấu diếm cảm xúc rung động.
Trầm Hiểu San khẽ hỏi Lý Thất Dạ:
- Chúng ta tới nơi này làm gì? Mua báu vật sao?
Trầm Hiểu San không còn tự tin nói chuyện.
Trầm Hiểu San ở trong Thiết Thụ môn dù gì là đại sư tỷ, được tài nguyên nhiều hơn đệ tử bình thường. Mấy năm nay Trầm Hiểu San tích góp chút ít, trong tiểu môn tiểu phái coi như phú bà nhỏ.
Nhưng đến Tây thị rồi Trầm Hiểu San mới hiểu tiền riêng của nàng không đáng một đồng, có thể nói nàng đi trong Tây thị cảm giác mình như người nghèo, trắng tay.
Trầm Hiểu San không còn chút tự tin, không chỉ vì tiền ít ỏi còn vì người Lý Thất Dạ không có một đồng.
Lúc đi ra Lý Thất Dạ không có một Hỗn Độn thạch nào nên Trầm Hiểu San định bụng cho hắn dùng tiền riêng của nàng.
Bây giờ đi trong Tây thị, Trầm Hiểu San cảm thấy chút xíu tiền riêng không mua được gì, không đủ xài.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Đi đào báu vật xem có thứ gì thích không.
Trăm ngàn vạn năm nay Lý Thất Dạ có tật đào móc báu vật, nó không chỉ rèn luyện ánh mắt còn phong phú kiến thức, đặc biệt nơi rồng rắn hỗn tạp này là chỗ đào móc báu vật tốt nhất.
Vì vậy đi trong Tây thị vô cùng phồn hoa, Lý Thất Dạ cảm giác như cá quay về biển, không khí thân thiết. Lý Thất Dạ ung dung đi trong chỗ này.
Đám người Hạ Trần khó khăn thu lại tầm mắt không nhìn trân bảo thần thạch rực rỡ muôn màu nữa, vì bọn họ không mua nổi.
Lý Thất Dạ dẫn ba người Trầm Hiểu San đến một cửa hàng điển đương. Trên cửa hàng điển đương treo tấm biển cổ xưa khắc hai chữ Tề phô.
Núi dựa sau lưng Tây thị là Tề Lâm Đế gia chẳng phải chuyện bí mật gì, cửa hàng điển đương này lấy tên là Tề phô, dù không do Tề Lâm Đế gia mở chắc cũng liên quan lớn đến Tề Lâm Đế gia.
Cửa hàng điển đương này cực kỳ to, lớn đến mức nhìn không thấy cuối. So với cửa hàng điển đương Tề các như bãi rác thì cửa hàng điển đương trước mắt rất là lộng lẫy rực rỡ.
Các món báu vật trưng bày trên quầy, có báu vật tỏa tiên quang, có thần thạch vang lên tiên âm, càng có kỳ dược tỏa mùi hương thấm ruột gan.
Trong Tề phô có các nhân viên tới lui phục vụ cho khách. Khách của Tề phô có người đến vì mua báu vật kỳ trân, có đặt bán điển đương yêu thích tại đây.
Bình thường tu sĩ dám mua báu vật kỳ trân trong Tề phô đa số là nhân vật có uy tín danh dự, chủ một giáo, vương hầu một phương.
Đương nhiên Tề phô cũng có một số tu sĩ gia cảnh không tốt, bọn họ đến đây bá nđiển đương của mình hoặc báu vật gia truyề.
Hàng hóa trong Tề phô không hoàn toàn là giá trên trời, trong Tề phô có một số hàng thường. Nhưng tu sĩ bình thường, đặc biệt xuất thân từ tiểu môn tiểu phái khi thấy Tề phô lộng lẫy ngợp vàng son thì không dám bước vào. Với bọn họ thì thứ bên trong không bao giờ mua nổi.
Lý Thất Dạ dẫn đám người Trầm Hiểu San vào Tề phô liền hấp dẫn nhiều ánh mắt, ai đều nhìn ra hắn là phàm nhân ít đạo hạnh đến mức bỏ qua. Khách nhân nhìn ba người Trầm Hiểu San là biết bọn họ xuất thân từ tiểu môn tiểu phái.
Nghĩ kỹ xem, phàm nhân Lý Thất Dạ mang theo ba tu sĩ xuất thân từ Lý Thất Dạ đi vào Tề phô lộng lẫy xa hoa tất nhiên thú chú ý. Rất nhiều người cho rằng bọn họ không làm ăn gì được ở nơi đắt tiền này.
Khách trong Tề phô có nhiều người là chủ một giáo, vua của một nước, bọn họ hưởng thụ đãi ngộ quy cách cao nhất tại đây.
Bình thường đám Thạch Tẩu muốn gặp chủ một giáo, vua của một nước rất là khó khăn, bây giờ thấy cường giả nhiều môn phái lớn nhìn chằm chằm khiến bọn họ lo lắng cúi gằm mặt.
Trong phút chốc đám Thạch Tẩu như cô nương lần đầu lên kiệu hoa, bứt rứt theo đuôi Lý Thất Dạ, không biết nên đặt tay vào đâu.
So với ba người Thạch Tẩu thì Lý Thất Dạ biểu hiện ung dung, chẳng hề lúng túng. Lý Thất Dạ đ dạo nhẹ nhàng trong Tề phô.
Các khách nhìn Lý Thất Dạ một cái rồi thôi, quay lại việc của mình, đoàng người Lý Thất Dạ chỉ là tiểu nhân vật nhỏ như hạt bụi trong mắt họ.
Không cần biết đám người Lý Thất Dạ trong túi có tiền không, chẳng cần biết bọn họ có phải xuất thân từ tiểu môn tiểu phái, nhân viên trong cửa hàng cực kỳ nhiệt tình chiêu đãi họ.
Tề phô mở cửa buôn bán, bọn họ chỉ cần có tiền để kiếm là được.
Đám người Trầm Hiểu San ngoan ngoãn theo sau Lý Thất Dạ, không dám chạy lung tung, nói chuyện hết sức cẩn thận, vì lần đầu tiên bọn họ bước vào chốn như vậy.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đế Bá
Yếm Bút Tiêu Sinh
Đế Bá - Yếm Bút Tiêu Sinh
https://isach.info/story.php?story=de_ba__yem_but_tieu_sinh