Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quan Thuật
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 2319: Núi Thái Sơn Có Sụp Tôi Cũng Chẳng Sợ.
- H
aha...
Diệp Phàm đột nhiên cười sang sảng, duỗi đầu ngón tay chỉ vò hai đồng chí, cười nói:
- Lĩnh giáo được sự lợi hại của Trưởng ban Mễ Nguyệt chúng ta chưa?
Các đồng chí à, có vài đồng chí trong chúng ta, thích dùng đôi mắt háo sắc để nhìn người. Cho nằng cán bộ nữ, đặc biệt là những cán bộ nữ xinh đẹp được đề bạt, làm ra được thành tích, đều là vì yêu đương với cánh đàn ông mới được vậy.
Kỳ thực, hiện tượng này cũng có, nhưng chỉ là số ít thôi. Chúng ta, nhìn vấn đề đừng dùng ánh mắt thành kiến như vậy, nhìn người càng không thể như vậy, hai người nhớ kỹ cho ông đây.
Tuy nhiên, khi nói những lời này trong lòng Diệp Phàm kỳ thực cũng hơi chột dạ, Trong suy nghĩ lại hiện ra hình ảnh cơ thể nude bán thân dưới ánh trăng dụ người của Mễ Nguyệt ở huyện Ngư Tử tối hôm đó.
Dù lúc đó Diệp Phàm không làm gì, nhưng, thằng nhãi này trong lòng vẫn có thoáng chút ý nghĩ xấu xa.
Cái này, dĩ nhiên là do tâm lý của đàn ông, cũng không thể nói Diệp Phàm xấu xa được. Tối hôm đó quả là ám muội, làm Diệp Phàm đến giờ còn chút động lòng.
Cùng thời khắc đó, trong Phong Vân lầu Đồng chí Chủ tịch thành phố Cao Thành đang ngồi ở đó mặt nở nụ cười.
Trưởng Ban tổ chức cán bộ Đào Cư Lễ, Trưởng ban tuyên giáo Phượng Thủy Linh ngồi hai bên, bên dưới là Phó chủ tịch thành phố Ngô Dũng cùng với Bí thư quận ủy quận An Lâu đồng chí Triệu Nhất Thành.
Trên bàn đầy ắp thức ăn, những con bay trên trời, bơi dưới biển, bò trên đất đều có đủ trên bàn. Đương nhiên, Phong Vân lâu bảng hiệu rất lớn, bình thường căn bản không có các đồng chí công an bảo vệ động vật đến cửa kiếm phiền phức.
Cho nên, những loài động vật hoang dã bên ngoài rõ ràng có lệnh cấm nhưng vẫn có thể thấy được bóng dáng chúng ở đây, chẳng hạn như tê tê, kỳ nhông hoang... Còn về gà rừng, thỏ, lợn rừng không được bảo hộ thì càng dễ thấy.
- Chủ tịch thành phố Cao, nếm thử đi, đây chính là kỳ nhông hoang dã chính tông chứ không phải nuôi trong nhà đâu.
Triệu Nhất Thành có vẻ nịnh nọt múc chút đồ ăn cho Cao Thành.
Vì, tối nay do Triệu Nhất Thành làm chủ.
- Haha, tất cả mọi người cùng nếm thử chút đi.
Cao Thành vừa nếm canh vừa cười nói, thằng này hôm nay tâm tình không tệ.
- Đúng, đúng, đúng, tất cả mọi người nếm thử chút đi.
Phó chủ tịch thành phố Ngô Dụng nói, múc một chén cho Đào Cư Lễ và Phượng Thủy Linh trước.
- Đúng rồi lão Ngô, khoản tiền sở Tài chính cấp cho Phố Tân Long đã có chưa?
Chủ tịch thành phố Cao hỏi.
- Có rồi, tôi đang bực mình đây, lúc đầu họ rất kiên quyết. Sao mới có mấy ngày đã thay đổi rồi. Vốn muốn đổi tên cho khoản tiền này rồi chuyển xuống, không biết cái cô nàng Mễ Nguyệt dùng thủ đoạn gì, có thể đả thông quan hệ với Vạn Hữu Lương.
Ngô Dụng là Phó chủ tịch thành phố phân công quản lý kiến thiết giao thông, anh ta tương đối nghi hoặc, khó hiểu.
- Có phải do Vạn Phí Tài liên hệ với Mễ Nguyệt, cuối cùng là cùng làm ăn với tên họ Diệp. Việc này, hai bên cùng hợp tác, dĩ nhiên giải quyết được.
Lúc này, Phượng Thủy Linh hừ lạnh nói. Người phụ nữ này, bộ dạng bình thương, nên luôn coi Mễ Nguyệt là cành hoa không vừa mắt ở Thành ủy.
- Không phải vậy đâu.
Đào Cư Lễ lắc đầu, liếc mắt nhìn mọi người một cái nói:
- Muộn họ làm cùng sao có thể, cái này, ai chẳng biết là Vạn Phú Tài với Khổng Đoan một phe.
Vạn Phú Tài có muốn mượn cơ hội cũng không dám đi về phía Diệp Phàm. Huống hồ, dựa vào ông anh là thần tài ở tỉnh Vạn Hữu Lý, Diệp Phàm có cách gì để ép được đồng chí tiểu Vạn chứ?
Tôi lại nghĩ, có phải là Vạn Hữu Lý đánh tiếng với Diệp Phàm. Cuối cùng Diệp Phàm suy xét đến vấn đề tài chính của thành phố, chắc chắn không thể đắc tội với vị thần tài Vạn Hữu Lý này.
Cuối cùng bèn nhả ra, chỉ cần tên họ Diệp buông lỏng miệng, khoản tiền kia tự nhiên được cấp xuống thôi.
Đào Cư Lễ nói xong, thấy mọi người đều rơi vào cân nhắc. Chắc chắn mọi người đều được mình cảnh tỉnh, thẳng này tương đối đắc ý, tự dưng sờ sờ cằm.
Đây là tật xấu của đồng chí lão Đào, gặp chuyện xui xẻo thì sờ trán, đắc ý thì sờ cằm. Các lãnh đạo cấp cao ở thành phố đều biết được động tác quái dị của thằng này.
- Ờ...
Cao Thành khẽ gật đầu, nói
- Đúng là đồng chí lão Đào am hiểu nghệ thuật quan trường. Vạn Phú Tài không có lý do gì để làm ngọn cỏ đầu tường. Cho dù Diệp Phàm có giúp đỡ y thì cũng không thể được như Khổng Đoan, Khổng Đoan này không đơn giản. Có quan hệ với nhân vật thứ tư ở tỉnh Phó bí thư Tống Tử Lương. Cái này tất cả mọi người đều biết đúng không?
- Ờ, tôi cũng có nghe nói. Lần trước Bí thư Tống xuống kiểm tra công việc. Không phải đã thẳng thừng khen ngợi Khổng Đoan sao.
Hơn nữa còn nói phải làm thí điểm ở Thành phố Đồng Lĩnh chúng ta, phải nhắm vào việc giáo dục tư tưởng cho các cán bộ.
Mấy hôm trước Khổng Đoan có nói với tôi, yêu cầu chúng ta tổ chức một bộ phận như chỉ thị của Bí thư Tống, lĩnh hội tinh thần của Bí thư Tống.
Và, phải mở một lớp nâng cao cho các cán bộ. Nâng cáo cái gì, chính là chuyên nâng cao tố chất tư tưởng.
Kỳ thực ấy cả, chỉ là thấy đồng chí nào thuận mắt nâng đồng chí ấy lên để mọi người cảm nhận được sự ấm áp của đồng chí ấy.
Đào Cư Lễ nói.
- Thể hiện thôi,
Phượng Thủy Linh hừ lạnh một tiếng, nói:
- Tôi không hiểu, Khổng Đoan có điểm nào tốt, sao Bí thư Tống lại nâng y lên như vậy?
- Hai bên đều có lợi mà, Bí thư Tống nói ra miệng, Khổng Đoan đi làm. Cuối cùng có kết quả thử nghiệm, thành tích chia cho anh một nửa tôi cũng có một nửa.
Đào Cư Lễ thản nhiên cười cười.
- Haha, mọi người đều sai rồi.
Cao Thành đột nhiên cười thần bí.
- Sai?
Tất cả mọi người trong lòng đều đánh dấu chấm hỏi, tuy nhiên, không ai dám hỏi, ai nấy đều nhìn chằm chằm vị lãnh đạo của vòng tròn Cao Thành này.
- Haha, chủ của Phong Vân lầu là ai?
Cao Thành cười thần bí,
- Chẳng lẽ Khổng Đoan cùng ông chủ Phong Vân lầu-- hiệu Ngọa Long, Khổng Đông Phong một trong ngũ vương của Tấn Lĩnh có quan hệ? Hình như trước nay chưa từng nghe nói đến, Khổng Đoan dù nói mang họ Khổng, nhưng ở Thành phố Đồng Lĩnh chúng ta họ Khổng đâu ít, sao có thể có quan hệ được?
Phượng Thủy Linh thiếu chút nữa là kêu lên thành tiếng, người phụ nữ này giọng cũng không thấp.
- Haha, các người đều sai rồi. Việc này chắc hẳn còn là một bí mật ở Thành phố Đồng Lĩnh chúng ta. Dù là những đồng chí hợp tác với Khổng Đoan cũng chưa chắc đã biết được tầng quan hệ này của Khổng Đoan.
Cao Thành nói.
Thấy ánh mắt mọi người đều lộ vẻ khát khao, thằng này mới đặt muỗng xuống, nói:
- Nói cho mọi người biết cũng không sao, cha của Khổng Đoan là đồng chí Khổng Tiểu Dương, là anh em kết nghĩa của Bộ trưởng Khổng Chính Húc. Tuy nói Khổng Tiểu Dương lớn hơn Khổng Chính Húc rất nhiều. Nghe nói năm Khổng Chính Húc còn nhỏ nhà rất nghèo.
Khổng Tiểu Dương lớn hơn Khổng Chính Húc mười mấy tuổi, khi đó Khổng Tiểu Dương thường xuyên giúp đỡ gia đình Khổng Chính Húc.
Chẳng hạn như cho người ta túi gạo khi nhà anh đáy nồi trống trơn, khi chưa kịp đóng học phí thì đóng giúp. Đương nhiên, khi đó tình trạng kinh tế của Khổng Tiểu Dương cũng không tốt gì. Cũng là tằn tiện, góp nhặt mới có được.
Cho nên, mới có thể giúp được Khổng Chính Húc sống qua ngày. Sau này, Khổng Chính Húc nhận Khổng Tiểu Dương là đại ca. Hoạn nạn gặp chân tình ấy mà!
Tuy nhiên, quan hệ của họ chưa bao giờ công khai.Tôi cũng là tình cờ nghe một ông chú kể lại.
- Khó trách, Khổng Đoan có ông chú như vậy, hèn gì Bí thư Tống cũng phải khen ngợi y.
Hơn nữa nghe nói gần đây Bộ trưởng Khổng cũng đang hô hào để lên vị trí cầm lái ở Bộ xây dựng. Chỉ cần Bộ trưởng Khổng lên ngồi ở vị trí số một ở bộ xây dựng thì Khổng Đoan kia thật sự phát đạt rồi.
Đến lúc đó, chỉ sợ Bí thư La cũng phải nể mặt y.
Triệu Nhất Thành có chút căm giận nói, thằng này, dĩ nhiên là đang mắc chứng đỏ mắt rồi.
- Thì đang hô hào đấy, nhưng muốn cầm lái Bộ xây dựng cũng tương đối khó. Muốn cầm lái ở trung ương đâu phải dễ. Không có gia tộc kiên cố đứng sau chống đỡ, không có lãnh đạo cấp phó quốc gia đứng sau đỡ đầu, muốn đi lên cũng chẳng có cửa.
Cao Thành hừ lạnh một tiếng.
- Cũng đúng. Đừng nói chức vị Thứ trưởng cao như vậy, ngay cả một Chủ tịch huyện, Cục trưởng muốn đi lên mà đằng sau chẳng ai giúp đỡ cũng bó tay. Đã không có người giúp đỡ còn không có tiền mà vẫn muốn đi lên thì đúng là mơ mộng hão huyền.
Hiện tại, có tiền không có quan hệ không được, có quan hệ không có tiền cũng không được. Có tiền mà không có quan hệ, anh có đưa tiền người ta cũng chẳng dám nhận.
Có quan hệ mà không có tiền trong lòng người ta sẽ không thoải mái, dĩ nhiên nếu muốn người ta đẩy anh lên, thì người ta cũng cứ kéo dài mãi chả muốn giúp. Hai thứ này, không thể thiếu 1 trong hai được.
Chỉ có điều, vị trí của Khổng Chính Húc hiện nay đã có thể làm người ta lé mắt rồi. Quyền lực của Bộ xây dựng lớn lắm, làm việc gì mà chẳng dính đến bên đó. Đến lúc đó, không chịu cấp giấy chứng nhận cho anh thì anh làm được gì chứ?
Ngô Dụng thở dài nói.
Đúng lúc này Triệu Nhất Thành đột nhiên đứng lên. Vẻ mặt nịnh nọt hai tay cầm chén rượu, cười nói với Cao Thành:
- Bí thư Cao, Nhất Thành mời anh ba chén. Anh một chén, tôi ba chén.
- Tôi nói này lão Triệu, anh có ý gì, không phải đang sỉ nhục tôi đấy chứ?
Cao Thanh ra vẻ ở oán giận Triệu Nhất Thành, nhưng kỳ thực thằng nhãi này trong lòng vô cùng thích thú.
- Đúng đúng đúng, mọi người chúng ta cùng Bí thư Cao uống ba chén đi.
Lúc này, đám Đào Cư Lễ cũng kịp phản ứng, lập tức nâng ly lên, miệng ai nấy cũng nở nụ cười.
- Đừng như vậy, chữ Bát (八)không thể chổng đít lên, đừng gọi bậy bạ. Để người khác nghe được sẽ nghĩ gì, người ta sẽ cho rằng Cao Thành tôi khiêu khích hắn.
Cao Thành vẻ mặt nghiêm túc nói. Chữ “hắn” ở đây đương nhiên là chỉ đồng chí Diệp Phàm rồi.
- Việc này, tôi thấy ván đã đóng thuyền rồi. Họ Diệp lần này có thể lật ngược tình thế, chữ Đào trong Đào Cư Lễ của tôi cũng sẽ viết ngược.
Đào Cư Lễ nói.
- Đúng vậy, chúng ta đều viết ngược hết.
Phó chủ tịch thành phố Ngô Dụng cũng cười nói.
- Được rồi, mọi người gọi tôi là Phó bí thư Cao là được rồi, chén này tôi sẽ uống.
Cao Thành cùng mọi người cụng một chén.
- Mấy tiếng nữa, tổ điều tra liên hợp sẽ tới. Giờ chắc đã vào nội thành thành phố đồng lĩnh chúng ta rồi. Bất quá lần này Tổ điều tra liên hợp muốn đột kích bất ngờ, nên chúng ta không thể sắp xếp tiếp đãi được.
Đào Cư Lễ nói.
- Ờ, không nhận được thông báo của tỉnh, chúng ta chỉ đành giả ngốc. Bằng không, anh đi tiếp đãi không phải chứng tỏ anh biết trước mọi chuyện sao? Thế đâu có được.
Triệu Nhất Thành gật đầu.
- Nghe nói mỏ than Hải Sơn đang loạn lắm.
Lúc này, Triệu Nhất Thành nói.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quan Thuật
Cẩu Bào Tử
Quan Thuật - Cẩu Bào Tử
https://isach.info/story.php?story=quan_thuat__cau_bao_tu