Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Phàm Nhân Tu Tiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 2134: Lục Tuyệt Thanh Lôi Trận
N
gười mặc áo màu tro phất tay áo lên, sau đó cả thân hình hắn liền biến mất trong mảng quang hà.
Hai ngày sau, Hàn Lập vẫy một chiếc xe kéo rời khỏi Lam Bộc thành rồi đi thẳng tới Quảng Nguyên Trai.
Trong tòa lầu giữa rừng rậm, Hàn Lập gặp được Lam Dĩnh sau đó cả hai đều biến mất trong căn mật thất, mãi mấy canh giờ sau hắn mới đi ra với nụ cười thần bí trên khuân mặt, rồi không chút do dự quay trở về thành.
Vừa bước vào khách sạn, hắn đã đóng cửa liên tục suốt mấy ngày.
Bởi vì lúc mới tới Hàn Lập đã trả trước số ma thạch cho một tháng liên tục nên những Ma tộc ở đây không hề để ý đến hắn.
Nhưng suốt một mạch sau đó, khi chỉ còn vài ngày nữa là tròn một tháng mà vẫn không thấy chút động tĩnh nào, điều này khiến cho những người ở đây có chút nóng ruột.
Vào tối ngày cuối cùng, một tên tiểu nhị Ma tộc đi tới dè dặt gõ cửa phòng nhưng mãi không thấy ai trả lời, hắn đành đánh liều mở cửa đi vào thì đã thấy trong đó trống rỗng không một bóng người.
Lúc này Hàn Lập đang vừa ngồi vừa nhắm mắt dưỡng thần trên một chiếc phi xa.
Ngồi bên góc khác phía đối điện hắn là một thanh niên da dẻ trắng trẻo và một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần.
Một người có vẻ mặt vô cùng bình thản, chỉ một mạch ngồi im như tượng gỗ. Người còn lại hai mắt xoay tròn chuyển động không ngừng, thỉnh thoảng lại liếc nhìn trộm qua bên phải một chút.
Đúng là Giải Đạo Nhân và Chu Quả Nhi.
Ngày đó Hàn Lập rời khỏi Lam Bộc thành rồi tìm đến chỗ ước định với hai người này, tiếp đó cả nhóm lập tức rời đi không chút nào trì hoãn.
Trải qua nhiều ngày phi hành liên tục, nhóm người bọn họ đã rời khỏi khu vực của Lam Bộc Hồ rồi đang bắt đầu tiến vào vùng đất khác của Ma giới.
Kể từ đó, sự lo lắng của Hàn Lập cũng giảm bớt được phần nào.
Hiện giờ hắn đã thu thập đầy đủ mọi thứ, tất nhiên cũng đến lúc rời khỏi Ma giới để trở về Linh giới.
Dựa vào những gì đã bàn bạc với nhóm người Lũng Gia Lão tổ khi trước thì không thể trờ về bằng đường cũ được. Mà sau khi hoàn thành mọi việc ở Ma Nguyên Hải xong cả nhóm sẽ trở về Linh giới qua một cái thông đạo đã được kiểm tra kĩ lưỡng từ trước khi tiến vào Ma giới.
Theo như lời nói của nhóm người Lũng Gia Lão Tổ thì cái thông đạo đó chẳng những ở một địa phương rất hẻo lánh tại Ma giới, mà còn không thông tới khu vực của hai tộc Nhân Yêu, mà cửa ra của nó nằm trên địa bàn của Mộc tộc.
Nhờ vậy mà chỉ cần bọn họ tiến vào một cái thông đạo bất kỳ nào đó thì những Ma tộc canh giữ ở đó sẽ không thể ngăn cản họ.
Giờ đây tất cả những người bọn họ đã ngã xuống nhưng Hàn Lập vẫn định theo lộ trình đó để quay về Linh giới.
Dù sao vẫn còn tốt hơn việc đi vào một cái thông đạo mà không biết đầu bên kia thông tới đâu. Chẳng may nó đầu bên kia của nó dẫn tới một đại lục khác trên Linh giới thì sẽ khiến hắn phải dở khóc dở cười.
Hắn cũng không muốn để trở về Nhân tộc mà phải tiêu tốn mất khoảng thời gian dài đến một hai trăm năm.
Nhưng thỉnh thoảng Hàn Lập lại nhớ về Tử Linh khiến trong lòng hắn lại nhói lên chút cảm giác chua sót.
Nếu nói là hắn không có tình cảm với Tử Linh thì thật không đúng. Cách xa nhau không biết đã bao nhiêu năm tháng, nhưng vừa chỉ gặp nhau đã vội vàng chia ly mà chẳng kịp nói ra những điều mình ấp ủ.
Tất nhiên nếu Tử Linh chấp nhận sửa đổi Ma công mà Lục Cực đã bắt ép nàng tu luyện, thì hắn sẽ đưa nàng cùng trở về Linh giới rồi tìm kiếm bí thuật loại bỏ Ma khí trong cơ thể nàng để nàng lại trở thành người của Nhân tộc.
Nhưng trước mắt chỉ có thể tạm thời để cho Tử Linh ở lại Ma giới một thời gian.
Một bên Hàn Lập lặng yên hồi tưởng lại việc sảy ra ở Nhân giới năm đó, một bên lại hiện lên một bóng dáng xinh đẹp vô song khác làm tâm hồn hắn bùi ngùi xúc động.
Cứ thế không biết thời gia bao lâu đã trôi qua, bỗng khuân mặt Hàn Lập khẽ động, hai mắt cũng đồng thời sáng rực lên.
Cùng lúc đó, hào quang trên chiếc xe đang phóng như bay cũng nhanh chóng tắt đi rồi nó dừng lại lơ lửng trên trời cao.
"Hàn tiền bối, có chuyện gì xảy ra vậy?" Chu Quả Nhi giật mình nhảy dựng lên hỏi.
Nhưng Giải Đạo Nhân vẫn ngồi im lặng, sắc mặt không chút thay đổi.
"Hình như chúng ta đã sơ ý lọt vào một cái siêu cấp đại trận. Cái đại trận ở chỗ này được bố trí vô cùng bí ẩn, ngay cả ta cũng không nhận ra được nó." Hàn Lập nhíu mày chận rãi nói.
"Siêu cấp đại trận mà đến tiền bối cũng không phát hiện được! Chẳng lẽ nó được bố trí để đợi chúng ta!" Chu Quả Nhi có chút lo lắng thốt lên.
"Giải huynh, ngươi thấy pháp trận này như thế nào?" Hàn Lập không trả lời Chu Quả Nhi mà lại nhìn sang Giải Đao Nhân hỏi.
Giải Đạo Nhân nghe vậy cũng ngẩng mặt lên quan sát mọi nơi rồi không chút hoang mang trả lời:
"Đây hình như là Lục Tuyệt Thanh Lôi trận, nhưng xem ra có chút khiếm khuyết. Theo ta tốt nhất hãy đi thẳng đến trung tâm pháp trận ở phía trước. Tuy rằng nơi đó là nơi pháp trận có uy lực lớn nhất, nhưng đồng thời cũng là nơi có thể rời khỏi pháp trận này."
Nói xong mấy lời này, gương mặt của Giải Đạo Nhân lại trở về dáng vẻ đờ đẫn vốn có rồi ngồi im lặng như cũ.
"Lục Tuyệt Thanh Lôi trận? Tuy ta chưa hề nghe đến loại trận pháp này, nhưng với hiểu biết của Giải huynh thì hơn phân nửa là không sai. Nếu vậy chúng ta cứ đi về phía trước đi. Mặc kệ cái đại trận này có phải vì chúng ta hay không, nhưng đã lỡ vướng vào rồi thì cũng chỉ còn cách phá trận mà ra thôi." Hàn Lập trầm ngâm một lúc rồi tỏ ra quyết đoán.
Hai tay hắn khẽ bắt quyết điểm nhẹ xuống cái phi xa, tức thì một quầng sáng trắng mờ phát ra rồi bao kín lấy chiếc xe tạo thành một màn bảo hộ bên ngoài.
Tiếp đó chiếc xe rung lên rồi hóa thành một đạo cầu vồng phá không bay đi.
Tốc độ so với lúc trước đã tăng lên rất nhiều lần.
Chu Quả Nhi mở to cặp mắt đảo qua đảo lại hai bên xung quanh mấy lần, dường như nàng đang tìm kiếm manh mối của trận pháp.
Nhưng bốn phía đều là một mảng trống rỗng, không hề có chút gì khác thường.
"Không cần nhìn làm gì, chỉ với tu vi của ngươi làm sao có thể phát hiện được ảo thuật của cấm chế!" Hàn Lập thấy vậy liền nhắc nhở.
Tiếp theo tay áo hắn hướng ra ngoài chiếc phi xa phất lên phóng ra một đạo kiếm khí màu vàng mờ ảo.
"Oanh" một tiếng nổ thật lớn vang lên.
Nơi kim quang đi qua, hư không khắp nơi bị chém rách ra như giấy vụn, cảnh vật bốn phía cũng biến đổi theo, hiện ra một biển mây mù màu trắng.
Chiếc phi xa đang cố hết sức bay về phí trước trong lớp sương mù.
"A, đây là..." Chu Quả Nhi trở nên sợ hãi...
"Đây mới chỉ là bắt đầu thôi, nếu lúc nãy chúng ta quy lại theo đường cũ thì đã đụng phải những cấm chế lợi hại trong pháp trận, đâu có thể thảnh thơi như vậy" Hàn Lập thản nhiên giả thích.
"Cho dù có như vậy nhưng không bao lâu nữa Lục Tuyệt Thanh Lôi trận sẽ chủ động công kích. Dựa vào thần thông của Hàn đạo hữu thì cũng nên đề phòng một chút đi." Giải Đạo Nhân vẫn đang nhắm mắt nhưng lại nhắc nhở Hàn Lập vài câu.
"Đa tạ Giải đạo hữu đã nhắc nhở, Hàn mỗ sẽ cẩn thận một chút." Hàn Lập khẽ nhếch môi cảm ơn, bỗng nhiên bàn tay hắn lóe sáng, hơn mười đoàn linh quang bắn ra rồi nhập vào xung quanh chiếc phi xa không thấy bóng dáng.
Đúng là mười kiện pháp khí trận kì để bày bố đại trận.
Ngay sau đó. Hơn mười đám ma văn tuôn ra ngưng tụ thành một cái pháp trận bằng phù văn thật lớn trên bốn vách chiếc xe, rồi khảm vào đó giống như cùng một thể vậy.
Ngay khi bày xong pháp trận, Hàn Lập chắp hai tay sau lưng đứng ở đầu xe nhìn về xa xa phía trước.
Mà lam quang nhọn hoắt trong mắt chớp động không thôi, dường như xuyên qua lớp sương mù hắn mơ hồ nhìn thấy cái gì đó.
Đột nhiên sắc mặt hắn trầm xuống, một tay bấm pháp quyết, trong miệng cũng lẩm nhẩm niệm chú ngữ.
Nhất thời ánh sáng của phù văn màu đen khắp bốn phía vách tường chiếc xe chợt lóe, từ đó tuôn ra một đám ký hiệu dày đặc rồi biến ảo thành một cái lưới màu đen thật lớn hòa chung với quầng sáng màu xám bên ngoài.
Một lúc sau, biển mây xung quanh vốn đang yên tĩnh bỗng nổi lên từng tiếng sấm.
Âm thanh lúc đầu không lớn lắm nhưng càng về sau lại càng to dần, sương mù màu trắng ở bốn phía cũng bắt đầu quay cuồng dậy sóng.
Ở biển mây hai bên sườn chiếc xe cũng hiện lên từng tia chớp màu xanh.
Cùng lúc lớp sương mù màu trắng bỗng chốc đặc sệt lại như sình lầy, kết dính vô cùng, làm cho tốc độ bay của chiếc xe bỗng chốc chậm chạm lại.
Hàn Lập lạnh lùng hừ một tiếng, hắn há miệng phun ra một đoàn tinh khí màu xanh mênh mông, chợt lóe lên rồi nhập thẳng vào chiếc xe không thấy bóng dáng.
Đồng thời quang hà màu xanh lượn lờ dưới hai chân hắn, một cỗ linh lực mạnh kinh người cũng theo đó mà được truyền vào chiếc xe.
Chiếc xe phát ra từng tiếng vù vù, đông thời lớp võng màu đen bên ngoài thân xe rung lên đem mây mù màu trắng ở xung quanh đẩy lùi ra, lúc này tốc độ bay của chiếc xe lại nhanh trở lại rồi nhắm thẳng phía trước bay đi.
"Ầm ầm long" tiếng sét đinh tai vang lên, nhanh như chớp, hồ quang màu xanh trong biển mây khắp bốn phía phút chốc đã hiện ra, sau đó lại hóa thành những con rắn bằng điện màu xanh lao tới chiếc thuyền mà oanh kích.
Một đạo điện quang màu xanh đánh lên tấm võng màu đen bên trên làm cho cả chiếc xe run lên, vô số ké hiệu ở đó cũng chớp lóe không ngừng.
Hơn một trăm đạo điện hồ đồng thời đánh tới làm cho tấm rong rung lên kịch liệt, chợt sáng chợt tối liên tục, dường như lúc nào cũng có thể bị đổ xụp xuống.
Nhưng Hàn Lập lại xem như không thấy, hắn chỉ một mực thúc dục phi xa dưới chân phóng đi như bay về phía trước.
"Phốc!"
Tấm võng màu đen cuối cùng cũng bị đánh rách toạc ra thành vô số mảnh nhỏ, tiếp đó hơn mười đạo điện hồ không đã bị cản trở nữa lao thẳng tới oanh kích lên thân xe.
Chân mày của Hàn khẽ nhíu lại, mười ngón tay đồng loạt hướng về phía trước bắn ra.
Trong phút chốc từ mười đầu ngón tay bắn ra mười đạo điện hồ màu vàng, rít lên những tiếng chói tai. Liền đó những đạo điện hồ màu vàng bện lại tạo thành một tấm võng lớn màu vàng đem những tia sét màu xanh kia đánh tan đi.
Mà chỉ cần một chút thời gian trì hoãn này, phù văn trên chiếc thuyền đang phóng như bay lại chớp động, vô số ký hiệu màu đen tuôn ra rồi ngưng tụ thành một tấm võng màu đen như ban đầu.
Cứ liên tục như vậy, điện hồ màu xanh tuy rất lợi hại nhưng bị pháp trận và Ích Tà Thần Lôi được Hàn Lập liên tiếp vận dụng hóa giải đi một cách hời hợt.
Rất nhanh sau đó, chiếc xe đã bay xa được khoảng cách hơn vạn dặm. Vụ hải ở phía trước cũng dần loãng đi nhưng những tia chớp màu xanh lại càng trở nên dày đặc hơn, dường như bọn họ đã gần đến được trung tâm pháp trận rồi.
Sau đó không lâu, sấm chớp ở bốn phía nổ vang, trong tầng điện quang bắt đầu xuất hiện những quả lôi cầu màu xanh lớn bằng nắm tay đang lơ lửng trong không trung, nhưng chúng không hề gia nhập vào tràng công kích này.
Đúng lúc này ở một nơi có sương mù cực kỳ loãng phía trước bỗng vang lên một giọng nói của thiếu nữ:
"Bảo Hoa tỷ tỷ, lúc này mọi thủ đoạn của ngươi đều đã được thi triển hết, cho dù có tài giỏi đến mấy cũng chạy đằng trời. Hay là hãy đưa tay chịu trói đi, biết đâu tiểu muội nghĩ đến tình xưa lưu lại cho ngươi một đạo tàn hồn để ngươi có đường mà luân hồi."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Phàm Nhân Tu Tiên
Vong Ngữ
Phàm Nhân Tu Tiên - Vong Ngữ
https://isach.info/story.php?story=pham_nhan_tu_tien__vong_ngu