Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Y Đạo Quan Đồ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1112-2: Cùng Thuyền (2)
T
rương Dương nói: "Cùng là nữ nhân, sao lại làm khó cô ta?" Nhìn vết bàn tay trên khuôn mặt trắng nõn của Nguyên Hòa Hạnh Tử, Trương đại quan nhân trong lòng thấy rất thương xót, cũng chỉ có nữ nhân mới có thể hạ thủ được đối với cô ta, đổi thành mình thì bất kể là như thế nào cũng không thể nhẫn tâm được.
Nữ nhân đó cúi người xuống, nhìn thẳng vào hai mắt của Trương Dương, Trương đại quan nhân thầm nghĩ, mẹ mày, chỉ cần mày đánh bố mày, tao sẽ bẻ gẫy hai tay của mày rồi vứt xuống biển cho cá ăn.
Có điều nữ nhân đó không hề động thủ đối với Trương Dương, cô ta rút một thanh mã tấu rồi rồi dí vào ngực Trương Dương, chậm rãi vẽ một vòng tròn, nói khẽ: "Anh không sợ chết ư? Vào những lúc như thế này, còn ra mặt cho nữ nhân này, xem ra anh thích cô ta rồi, nữ nhân Nhật Bản ở trên giường có phải đặc biệt dâm loạn hay không?"
Trương đại quan nhân không để ý đến cô ta, lạnh lùng nói: "Nơi này không phải vùng biển quốc tế, rất nhanh sẽ có người tới, tôi khuyên cô đừng có quá đáng quá."
Nữ nhân đó cười quái dị nói: "Cái gì gọi là quá đáng?"
Trương Dương nói: "Nếu muốn tiền thì nói ra con số, nếu là muốn sát hại tính mệnh thì cô chắc sẽ không chờ tới bây giờ."
Nữ nhân đó nói: "Để tôi nghĩ đã!" Cô ta nhíu mày, tựa hồ rất nghiêm túc, có điều cô ta rất nhanh rút súng ra, dí vào trán td, nói: "Đối với tôi mà nói thì anh không có bất kỳ giá trị gì!"
Trương Dương không có bất kỳ giá trị gì đối với cô ta, chứng minh mục tiêu của nhóm người này là Nguyên Hòa Hạnh Tử.
Trương đại quan nhân đang chuẩn bị ra tay thì Nguyên Hòa Hạnh Tử đã lao lên, dùng đầu húc mạnh vào bụng nữ nhân đó, nữ nhân cơ hồ đồng thời nhấn cò súng, họng súng lại mất chính xác, viên đạn bay lên cao, thật ra cho dù cô ta nhắm vào Trương Dương thì cũng không thể bắn trúng mục tiêu.
Thân thể Trương đại quan nhân giống như đạn pháo bắn ra, sau đó hai chân hắn hung hăng đạp vào cằm hai tên cướp, ra tay không lưu tình, hai tiếng xương gãy liên tiếp truyền đến, hai tên cướp kêu thảm ngã xuống sàn tàu.
Thân thể của Trương đại quan nhân còn chưa rơi xuống đất đã tiềm vận nội lực, dây thừng trói hai tay hắn đứt ra từng đoạn. Một tên cướp cầm đao từ phía sau đâm vào lưng Trương Dương, Trương đại quan nhân lắc mình sang bên, mũi đao xẹt qua cánh tay trái của hắn, Trương Dương tóm lấy cổ tay của thằng ôn đó, vặn mạnh một phát, rắc một tiếng, bẻ gẫy tay hắn, xương trắng lòi cả ra ngoài, tên cướp đó phát ra tiếng kêu cực kỳ bi thảm, Trương Dương theo sau đá ra một cước, đá hắn rơi xuống biển. Sau đó nhặt một thanh mã tấu lên, đột nhiên ném mạnh về phía trước, mã tấu cắm vào tráng một tên đang cầm súng chuẩn bị bắn Nguyên Hòa Hạnh Tử.
Nguyên Hòa Hạnh Tử xoay người trên mặt đất, rút đao trên trán nam tử đó ra, sau đó lật cổ tay cắt đứt dây thừng đang trói hai tay mình. Tên cướp nữ hét lên, không đợi Nguyên Hòa Hạnh Tử đứng lên đã hung hăng đá vào bụng của cô ta, Nguyên Hòa Hạnh Tử lăn mình hai cái trên đất, cô ta ôm bụng, cắn môi, trong đôi mắt hiện lên một tia sát khí âm lãnh. Cô ta chậm rãi đứng lên, nắm chặt mã tấu trong tay.
Tên cướp nữ cũng rút mã tấu ra, lao tới, đâm vào ngực Nguyên Hòa Hạnh Tử.
Nguyên Hòa Hạnh Tử vung đao đón đỡ, thân thể xoay tròn. Lập tức một đao chém vào vai đối phương. Mấy động tác liền mạch lưu loát, đã biểu hiện ra hết cô ta từng trải qua huấn luyện.
Tên cướp nữ vai bị mũi đao chém trúng, máu tươi chảy ra ồ ồ, cô ta quát to một tiếng, lại là một đao đâm về phía cổ họng Nguyên Hòa Hạnh Tử.
Nguyên Hòa Hạnh Tử tóm lấy cổ tay cô ta, nhấc chân đá vào bụng.
Trương Dương bên kia đã liên tiếp đánh ngã bốn gã kiếp phỉ, hắn không hề nóng lòng tới giúp Nguyên Hòa Hạnh Tử, mà lặng lẽ quan sát cô ta ra tay.
Nguyên Hòa Hạnh Tử thân thủ linh hoạt. Đao pháp sắc bén. Lại chém một đao lên người nữ tử đó, trên cục diện cô ta đã hoàn toàn chiếm chủ động.
Lúc này từ xa một chiếc ca nô phóng nhanh về phía này. Thị lực của Trương đại quan nhân rất tốt. Tuy rằng cách xa như vậy, vẫn thấy rõ một người trên thuyền vai khiêng một ống phóng rốc két, hắn thầm kêu không ổn. Lớn tiếng gọi Nguyên Hòa Hạnh Tử: "Hạnh tử, chạy mau!"
Nguyên Hòa Hạnh Tử quay đầu lại, nhìn thấy ca nô từ xa phóng tới, đồng tử cũng bởi vì sợ hãi mở nở to ra, cô ta thôi không tiếp tục tất công ả cướp nữ kia nữ mà chạy tới mép thuyền, Trương đại quan nhân tóm lấy tay cô ta rồi hét lớn: "Nhảy!"
Hai người cơ hồ đồng thời nhảy khỏi sàn tàu, ngay lúc đó, một quả đạn hỏa tiễn đã bắn trúng chiếc thuyền đánh cá đó. Mặt biển phát ra một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa, lửa và khói trong nháy mắt đã biến chiếc thuyền đánh cá này thành một quả cầu lửa cực lớn, quả cầu lửa bành trướng một chút rồi sau đó thu nhỏ lại, uy lực của vụ nổ so sánh với mặt biển rộng lớn thì dù sao cũng chỉ là một góc của núi băng, cũng chỉ ở gần mới cảm thấy được uy lực của nó.
Trương Dương và Nguyên Hòa Hạnh Tử tuy rằng đã nhảy khỏi thuyền đánh cá, nhưng vẫn không khỏi bị sóng khí từ vụ nổ lan đến. Nguyên Hòa Hạnh Tử trước khi rơi xuống nước cũng đã bế khí. Trương đại quan nhân ôm lấy thân thể mềm mại của cô ta, cùng cô ta chìm vào biển.
Phía trên Bọn họ là nước biển, phía trên nước biển là lửa, ánh lửa chiếu sáng khuôn mặt tái nhợt của Nguyên Hòa Hạnh Tử, nhìn Nguyên Hòa Hạnh Tử trong nước. Trong khoảnh khắc Trương Dương bỗng nhiên có xung động muốn rơi lệ, hắn ôm Nguyên Hòa Hạnh Tử rồi bơi ra xa. Né tránh lửa trên đầu, rồi trồi lên mặt biển.
Ca nô đã đi xa, trên mặt biển tối đen lóe ra chút ảnh lửa còn xót lại. Trương Dương nâng khuôn mặt của Nguyên Hòa Hạnh Tử lên, để miệng mũi của cô ta không bị ngập nước, hắn nhìn về phía chiếc duy thuyền đỗ ở kia, du thuyền cũng đã bị đốt chìm.
Màn đêm đã buông xuống, trời đã có sao, nếu không phải có vụ nổ này, nếu không có khói thuốc súng tràn ngập chung quanh, đây vốn nên là một buổi tối lãng mạn, nhưng tất cả lại bởi vì bạo lực mà thay đổi.
Trương Dương mang Nguyên Hòa Hạnh Tử bơi ra xa, căn cứ váo sao trên trời, hắn vẫn phân biệt được phương hướng, may mắn là, bơi được không lâu thì hắn liền nhặt được một cái phao, nhờ vậy mà giảm bớt của tiêu hao thể lực cho Trương đại quan nhân.
Nguyên Hòa Hạnh Tử cảm thấy mình giống như đang bồng bềnh trên mây, trong mông lung, tựa hồ có người ở đang hôn mình, cô ta muốn giãy dụa, nhưng lại nhìn thấy một đôi mắt ôn nhu như tinh quang, ánh mắt này khiến cô ta không đành lòng kháng cự, không biết là thật hay là ảo ảnh, Nguyên Hòa Hạnh Tử cố gắng mở mắt, đầu tiên cô ta nhìn thấy chính là ánh sao, ánh sao ôn nhu như nước, sau đó cô ta phát hiện thân thể của mình được đặt trên phao, Trương Dương đang ở bên cạnh.
Trương đại quan nhân cười cười, nụ cười của hắn vẫn vô tâm vô phế, giống như bọn họ không phải gặp bất hạnh mà trở thành hai con chuột lột, giống như bọn họ không phải đang ở trong biển ướt lạnh, mà là đang ở trong bể bơi vậy.
"Tỉnh rồi à?" Trương Dương quan tâm hỏi.
Nguyên Hòa Hạnh Tử không nói gì, chỉ chớp chớp hai mắt.
Trương Dương nói: "Có phải thấy lạnh không?" Hắn tóm lấy tay Nguyên Hòa Hạnh Tử, tống vào một cỗ cỗ nội lực, Nguyên Hòa Hạnh Tử cảm thấy một dòn nước ấm chậm rãi chảy vào trong cơ thể mình, làm ấm thân thể đã bị nước biển làm tê liệt.
" Xin lỗi!" Nguyên Hòa Hạnh Tử cho rằng những lời này là trạng thái thích hợp nhất với bọn họ, hôm nay nếu không phải cô ta đề nghị từ Tân Hải ngồi du thuyền tới Bạch đảo, thì sẽ không gặp chuyện xui xẻo này, hơn nữa mục tiêu của bọn kiếp phỉ này hiển nhiên là vì cô ta mà đến, Trương Dương bị mình liên lụy.
Trương Dương nói: "Đã nói là đồng tâm hiệp lực, hiện tại không có thuyền, mọi người vẫn phải giúp đỡ nhau."
Nguyên Hòa Hạnh Tử nói: "Chúng ta liệu có phải chết trên biển không?"
Trương Dương nói: "Không đâu, mạng của tôi trước giờ lớn lắm?"
"Mạng của tôi thì rất khổ, nghe nói nam nhân ở gần tôi sẽ không có kết cục tốt."
Trương Dương nói: "Tiếp nhận lời khuyên của cô, chờ chuyện hôm nay qua đi, tôi sẽ cách xa cô một chút."
Nguyên Hòa Hạnh Tử cười nói: "Vậy tôi thực sự nên cân nhắc kỹ, quan hệ hợp tác của chúng ta có nên tiếp tục hay không." Trong lòng cô ta dâng lên một loại cảm giác ấm áp khó có thể hình dung, loại cảm giác này vừa quen thuộc mà lại xa lạ, Nguyên Hòa Hạnh Tử nhắm mắt lại, lúc này cô ta không muốn nghĩ gì nữa, không muốn làm gì cả, cứ thoải mái và thích ý giao vận mệnh của mình vào tay một người.
Tuy rằng Nguyên Hòa Hạnh Tử rất muốn loại cảm giác này được liên tục, nhưng rất nhanh đã bị tiếng còi hơi từ xa phá vỡ.
Thuyền tuần tra của Hải cảnh xuất hiện trước mặt bọn họ, là Tiêu Mân Hồng báo cảnh, Nguyên Hòa Hạnh Tử và Trương Dương đến muộn cả một giờ so với thời gian của ước định, Tiêu Mân Hồng cảm thấy chuyện có chút không ổn, cô ta báo cảnh sát, đồng thời cũng vừa hay đội trưởng tuần tra trên biển đang tuần tra tiếng nổ mạnh đó, thuyền tuần tra ở hải vực phụ cận tìm thấy Trương Dương và Nguyên Hòa Hạnh Tử.
Đối với Trương Dương mà nói, được cứu là điều tất nhiên, mà cho dù không có hải cảnh cứu viện thì hắn cũng có thể mang Nguyên Hòa Hạnh Tử bơi về bờ, hắn tuyệt đối có năng lực như vậy.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Y Đạo Quan Đồ
Thạch Chương Ngư
Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư
https://isach.info/story.php?story=y_dao_quan_do__thach_chuong_ngu