Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quan Thuật
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1893: Nhân BàNg CũNg ThấT Thủ.
Q
uan Thuật
Tác Giả: Cẩu Bào Tử
Chương 1893: Nhân Bàng cũng thất thủ.
Nhóm dịch: Quan Trường.
Nguồn: Mê Truyện
-Ừ, người đó đã từng ám sát Trương Nghiệp- người có đến 6 vệ sĩ nổi tiếng. Trương Nghiệp là người thừa kế của tập đoàn Trương Thị, Hồng Công.
Cái chết của Trương Nghiệp làm dường như làm kích động thần kinh của Trương gia. Ba của Trương Nghiệp- Trương Thủ Thành đau đớn trước cái chết của con trai, liền treo thưởng 0.2 tỷ đô la HK để đối lấy đầu của Nô Cẩu Tông Đức.
-Tuy nhiên, rất tiếc, tên này cho đến bây giờ vẫn sống nhởn nhơ, thỉnh thoảng còn làm những chuyện “hóc búa” nữa cơ.
Lam Tồn Quân vẻ mặt nghiêm trọng nói.
- Trong số 6 vệ sĩ đó, có một người từng xuất thân từ Võ Đang, nghe nói có thân thủ lục đẳng. Cũng bị Nô Cẩu Tông Đức giết.
Nghe nói sau này Võ Đang cũng phái cao thủ đi truy bắt Nô Cẩu Tống Đức. Tuy nhiên tên này thân thủ quả thực vô cùng lợi hại, đến chẳng ai biết đi chẳng ai hay.
Cho dù là Võ Đang có phái cao thủ xuống, nhưng thế giới này rộng quá, đi đến đâu để tìm hắn chứ? Cuối cùng đành chịu vậy.
Vương Nhân Bàng gật gật đầu nói.
-Nghe nói người này rất giỏi hóa trang, lúc thì cải trang thành phụ nữ, lúc thì lại thành một thiếu niên, khiến cho người ta không biết thế nào mà đề phòng được. Có khi, một người lạ mặt nào đó ngồi ăn cơm với anh chính là Nô Cẩu Tông Đức đó. Tuy nói trong tài liệu cũng có ảnh của hắn, nhưng chụp mờ quá. Căn bản không thể nhận ra hình thật của người này.
Thiết Chiêm Hùng nói.
-Không sao, Nô Cẩu Tông Đức thiên biến vạn hóa, nhưng có một điểm hắn không hóa trang được.
Diệp Phàm đột nhiên nói.
-Phát hiện ra đặc điểm gì rồi có đúng không?
Lam Tồn Quân hỏi.
- Mọi người nhìn xem xem, tuy nói tấm hình này được chụp với góc độ khác nhau. Hơn nữa đều không nhìn rõ khuôn mặt. Nhưng cứ nhìn nhìn kỹ chỗ dái tai mà xem. Có phát hiện ra điều gì không?
Diệp Phàm so sánh bức ảnh nói.
-Có thấy gì đâu.
Mấy người liền chúi đầu vào xem. Thiết Chiêm Hùng lắc lắc đầu nói.
- Thật sự không phát hiện ra điều gì, các cậu cũng không phát hiện ra cái gì à?
Diệp Phàm có chút buồn bực, đưa tay chỉ lên chỗ dái tai của người trong ảnh.
Mấy người Thiết Chiêm Hùng cầm lại bức ảnh nhìn kỹ một hồi, nhưng vẫn chẳng phát hiện ra điều gì cả, cả đám lại lắc đầu.
Bởi vì, bản thân mình khi thi triển Ưng nhãn thuật, phía dái tay của Nô Cẩu Tông Đức được phóng to lên nhiều lần. Đương nhiên có thể phát hiện dưới dái tai của người này có một nốt ruồi màu đen.
Còn mấy người Thiết Chiêm Hùng dùng mắt thương nhìn căng mắt cũng chẳng nhìn thấy. Bởi vì, nốt ruồi này quá nhỏ, trừ khi dùng kính lúp phóng to lên thì mới nhìn được một chút.
- Buổi tối xuất phát. Chúng ta tản ra, trước tiên tiêm thuốc để biến dạng khuôn mặt một chút đã. Loại thuốc này từ một con đường đặc biệt đến, mọi người biết là được rồi, đừng có nói ra ngoài. Cái này tốt nhất cũng nên hóa trang một chút, nếu không quán rượu Bối Lỗ Đinh đột nhiên mọc ra mấy người Trung Quốc thì sẽ bị người ta chú ý.
Diệp Phàm nói, vì Lam Tồn Quân và Lý Cường không biết Diệp Phàm đã từng có thời gian ở tổ A.
- Nghi ngờ thì cũng chưa chắc đã nghi ngờ, tôi đã đi mấy lần rồi. Phát hiện người gốc Hoa đến đây uổng rượu khá đông. Mỗi ngày cũng có đến mấy chục người. Bởi vì, cho dù chúng ta vào cũng chẳng làm sao.
Thiết Chiêm Hùng lắc đầu nói.
-Tuy nhiên, cẩn thận thì vẫn tốt hơn.
-Tôi nghĩ, quán rượu Bối Lỗ Đinh không phải chỉ là một cửa ngõ của phân bộ Đông Cẩu. Trên thực tế, phân bộ Đông Cẩu lại được giấu ở một nơi bí mật nào đó. Địa bàn chắc không nhỏ, bình thường còn có thể dùng để huấn luyện đội viên gì đó.
Diệp Phàm nói.
- Có khả năng. Chúng ta chỉ có thể tùy cơ mà ứng biến thôi.
Vương Nhân Bàng nói.
Mấy người nghỉ ngơi một chút rồi bắt đầu sắp xếp vũ khí kiểm tra, sau đó nghiên cứu một số những trường hợp giả định. Hoàng hôn dần dần buông xuống, mấy người cũng dần dần tản ra mà xuất phát.
Quán rượu Bối Lỗ Đinh thực ra nằm ở chỗ ngã rẽ trên đường số 9 Phong Lâm, địa điểm tương đối hẻo lánh. Bình thường người đi đường cũng chỉ lác đác.
Thiết Chiêm Hùng trước kia đã đi mấy lần rồi, vì vậy gã là người đến sớm nhất, Diệp Phàm là người đến thứ ba. Một giờ sau, mấy người an hem cũng lần lượt đi vào. Phát hiện quả nhiên bên trong cũng có mấy người gốc Hoa da vàng tóc đen đang uống rượu.
Đại sảnh của quán rượu rất rộng rãi, có ba cửa. Chiều rộng đến khoảng 4m chiều sâu thì nhìn qua cũng phải đến 50 mét. Trong quầy ba có cả thợ pha chế rượu người Anh đang cầm chai rượu tung lắc giống như đang trình diễn ảo thuật vậy.
Còn những nhân viên với trang phục kỳ quái đi đi lại lại. Mùi rượu, mùi khói, mùi mồ hôi và son phấn quyện lại khiến cho không khí trở nên vô cùng ngột ngạt.
Hơn nữa, những tiếng nhạc jazz đinh tai nhức óc vang lên, khiến cho người ta đang ở một quán bar ở miền tây nước Mỹ.
Một số “ma men” thì ngậm điếu xì gà trên miệng, để lộ ra hàm răng vàng khè. Nơi này, làm cho người ta có cảm giác kỳ lạ, nhưng không khiến người ta cảm thấy bẩn thỉu và hôi thối.
Diệp Phàm và Thiết Chiêm Hùng cẩn thận ghé vào một chiếc bàn.
-Kia chính là bà chủ Evanna.
Thiết Chiêm Hùng nói. Diệp Phàm nhìn theo hướng miệng của Thiết Chiêm Hùng, phát hiện Yinawa mặc một bộ váy đỏ. Chiếc váy ngắn củn, chỉ che được cặp mông quyến rũ.
Khi cô xoay người thì chân váy cũng lật lên lật xuống, thỉnh thoảng lại để lộ ra “phong cảnh” bên trong.
“Phong cảnh” cũng khá mê người. Evanna bên trong chỉ mặc một chiếc quân tam giác mỏng tang, vì vậy khi chiếc váy bên ngoài bị lật lên thì cặp mông trắng ngần và đám “cỏ xanh” không yên phận như muốn kích thích giác quan của đám mày râu.
Có một số con “ma men” còn lợi dụng sờ soạng, nhưng Diệp Phàm phát hiện Evanna thân thủ khá nhanh nhẹn, những tên ma men này tuy giơ tay lên nhưng chưa ai có thể động được vào người cô.
Mà Evanna cũng không tức giận, thậm chí con xông xuống chỗ đám bạn cười khanh khách. Còn những tên không sờ được thì cũng chỉ biết cười hô hố với nhau, thông thường sẽ gọi thêm một chai rượu ngon nữa, coi như là để bồi thương.
-Người phụ nữ này thật không đơn giản.
Diệp Phàm nói với Thiết Chiêm Hùng.
-Chắc chắn là không đơn giản rồi. Bề ngoài thì là bà chủ thôi, tôi nghĩ cô ta ít nhất cũng phải có thân thủ tam đẳng. Nếu không, sao lại chẳng có ai động được vào người cô ta?
Thiết Chiêm hùng nhấp một ngụm Brandy, cười nói.
-Ha ha, anh Thiết cũng từng nhìn thấy cảnh này rồi sao?
Diệp Phàm cười gượng một tiếng, nói. Phát hiện Lam Tồn Quân và Vương Nhân Bang cũng vừa uống rượu vừa chỉ chỉ trỏ trỏ. Có lẽ cũng đang nói về cặp mông của Evanna.
- Thực sắc tính dã, có gì mà phải ngạc nhiên chứ. Cậu được nhìn tôi không được nhìn à?
Thiết Chiêm Hùng có chút bực mình nói.
-Cùng nhau nhìn, cùng nhau nhìn.
Diệp Phàm cười nói, ngẫm nghĩ một chút rồi nói tiếp:
-Ở đây nên bình tĩnh, anh Thiết, hay là cho Nhân Bàng ra tay một chút.
- Ừ, cái gì gọi là nước đục thả câu, nước trong quá thì chẳng mò được cá đâu. Thử một chút cũng được.
Thiết Chiêm Hùng nói.
- Chúng ta đều đã uống thuốc, cơ mặt cũng biến đổi khoảng ba mươi phần trăm rồi. Hóa trang kỹ thêm một chút thì người bình thường nếu không quan sát kỹ thì không phát hiện ra được khuôn mặt thật của chúng ta đâu.
Tôi nghĩ, nếu mông bà chủ kia người ta không sờ được, thì xin mời Nhân Bàng đi sờ thử xem, chắc là được đấy.
Đến lúc đó, có lẽ các “đả thủ” của quán rượu sẽ xuất hiện. Tôi hy vọng bọn họ là thành viên cấp dưới của tổ chức Đông Cẩu. Chỉ cần có thể dụ được thành viên ra, gây chút chuyện, thì dễ đạt được mục tiêu…
Diệp Phàm thản nhiên nói.
-Mẹ kiếp, loại thuốc này đúng là không mê nổi. Mặt ai nấy cũng đều trở nên dữ tợn như ma quỷ vậy.
Trước kia dùng thuốc này xong, lần nào mặt mũi tôi cũng trở nên dữ tợn như một tên đồ tể. Bây giờ kỹ thuật càng ngày càng cao, nên trông cũng không khó coi như vậy nữa.
Tuy nhiên, nếu phải gây chuyện, thì phải nên chuẩn bị kỹ càng. Người của Đông Cẩu ra tay rất tàn độc. Phải chú ý súng ống, vũ khí lạnh thì chúng ta không sợ. Nhưng viên đạn thì chẳng có mắt đâu.
Thiết Chiêm Hùng vẻ mặt thận trọng nói.
-Tôi nghĩ, trong này bọn họ không dám dùng súng đâu, bởi dù sao tiếng súng cũng rất lớn, sẽ khiến cảnh sát chú ý. Tôi tin rằng những tên đứng đầu của Đông Cẩu cũng không muốn để người khác chú ý đâu.
Diêp Phàm lắc lắc đầu nói.
-Mong là như thế.
Diệp Phàm gật gật đầu, Diệp Phàm liền gọi điện cho Vương Nhân Bàng để ‘giao việc’ cho gã.
Người này nghe xong liền cười ha hả nói:
-Có chuyện tốt như thế này, Nhân Bàng này sẽ cống hiến hết sức. Người khác không sờ được, chẳng lẽ tôi cũng không sờ được sao? Nực cười! Xem tôi nghịch cái mông của Evanna thế nào nhé. Đến lúc đó mọi người đừng có chảy nước miếng ra là được. Ha ha! Tuy nhiên, đại ca Diệp, nếu đã là làm việc cho Ủy ban nhân dân thành phố Đông Cống, thì có chút thưởng để khích lệ hay không?
Vương Nhân Bàng nói đùa. Chỉ cần dựa vào cái tài “ba ngón” của gã thì đâu có thiếu tiền tiêu. Vừa nãy gã cũng ra tay cuỗm mất cái ví của một lão người Anh. Nhìn cái ví dày cộp thế kia chắc cũng không ít tiền.
-Cậu đừng có cố liều mạng mà sờ, phải cẩn thận một chút đấy.
Diệp Phàm hừ nói.
Phát hiện cặp mông của Evanna đang ‘di chuyển’ về phía minhm Vương Nhân Bàng liền đặt điẹn thoại xuống. Ngón tay giật giật, nhấp một ngụm rượu to. Sau đó ra vẻ say rượu, hướng vào cặp mông của Hinawa mà nhéo.
Tuy nhiên, điều mà Vương Nhân Bàng không nghĩ tới đã xảy ra, khi tay gã gần chạm đến mục tiêu thì Evanna đã nhếch mông sang nhanh nhơ chớp, hơn nữa còn vô cùng tự nhiên. Diệp Phàm và Thiết Chiêm hùng ngôi cách mấy bàn cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
-Anh Thiết, Evanna tuyệt đối không chỉ tam đẳng đỉnh bậc đâu.
Diệp Phàm nhỏ giọng nói.
-Ừ, đánh giá nhầm rồi. Ít nhất cô ta cũng phải tứ đẳng. Tuy nhiên, chúng ta tiếp tục coi xem sao. Vừa rồi Nhân Bàng có chút chủ quan, lần này chắc sẽ khả quan hơn.
Thiết Chiêm Hùng gật đầu nói.
-Ừ, nếu không, cái bản mặt của Nhân Bàng cũng chẳng biết là giấu đi đâu được.
Diệp Phàm cười với vẻ sung sướng trước “nỗi đau” của người khác. Hướng mắt nhìn Lam Tồn Quân, phát hiện gã cũng khá “nóng mặt” rồi.
Vương Nhân Bàng tự nhiên cảm giác được điều gì đó. Mặt gã hơi đỏ, tay thu lại. Lần này dùng ba thành công lực, ra tay như chớp bắt lấy mông của Evanna.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quan Thuật
Cẩu Bào Tử
Quan Thuật - Cẩu Bào Tử
https://isach.info/story.php?story=quan_thuat__cau_bao_tu