Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quan Thần
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1861: Bây Giờ Khác
B
iệt thự bên hồ.
Quý Như Lan đang khom lưng thu dọn hoa cỏ trong sân. Đầy sân hoa cỏ đặc biệt tươi tốt, hồng hồng xanh xanh mọc lan tràn, dường như là một biển hoa.
Quý Như Lan mặc một bộ quần áo phong tình của người Khách Gia, lộ ra cánh tay và bắp chân trắng nõn mà cân xứng, hiện lên sự khỏe mạnh mà tuyệt đẹp, có lẽ là do ánh mặt trời quá mãnh liệt, trên đầu cô đội một chiếc mũ che nắng độc đáo mà lại rất khác biệt, là dùng thân cây lúa mạch và nan tre đan thành.
Trừ mặt bên ngoài, mũ che nắng bốn phía còn rủ xuống một tấm vải được gấp đều đặn, xen lẫn giữa màu hồng và trắng, nhìn từ xa giống như một đóa hoa tươi xinh đẹp. Là vì vải buông xuống, hai đoạn vải buông xuống còn dệt hai mảnh ruy băng đầy màu sắc.
Nếu như hiểu được hàm ý trong trang phục của người Khách Gia, vừa nhìn thấy cách ăn mặc của Quý Như Lan sẽ hiểu ý mà cười, trên chiếc mũ che nắng có treo dải lụa màu hay không là tiêu chí có phải con gái đã có chồng hay chưa.
Nói đúng là, Quý Như Lan đệ nhất mỹ nữ của nhà họ Quý, đến bây giờ vẫn chưa có ý trung nhân, là một thặng nữ lớn tuổi chính hiệu.
Quý Như Lan rất cẩn thận cắt tỉa, tưới nước ỗi bồn hoa, cô thỉnh thoảng ngồi xổm xuống, sẽ lộ ra vùng thắt lưng trắng mịn, hoặc là khom lưng, eo nhỏ duyên dáng, đùi thẳng tắp, hoặc là duỗi hai tay cao cao, liền lộ ra dáng người mê hồn.
Không thể không nói, Quý Như Lan giống như một đóa hoa lan tươi đẹp ướt át.
Chỉ có điều từ bố cục tao nhã và tĩnh mịch của biệt thự bên hồ mà xem, Quý Như Lan người như hoa lan, nhưng trong lòng lại có một khoảng trống như rằng lan vắng.
Vài giọt mồ hôi chảy xuống từ trên má Quý Như Lan, dường như khuôn mặt sáng bóng không chịu được sức nặng của những giọt mồ hôi, chảy xuống dưới cằm nhọn nhọn, cô nâng tay lau mồ hôi, vừa ngẩng đầu, liền phát hiện dưới bóng cây xa xa Nghiêm Tiểu Thì đang ngủ, không khỏi lắc đầu cười.
Nghiêm Tiểu Thời thật là một cô gái không có tâm sự, mỗi ngày đều nhàn nhã uống trà, đi dạo, hoặc nói chuyện cùng cô, vừa rảnh liền mệt mỏi buồn ngủ, thật không biết làm thế nào với cô ấy. Có điều…ánh mắt của Quý Như Lan có chứa ba phần hứng thú xem kỹ, cẩn thận đánh giá Nghiêm Tiểu Thì trong chốc lát, vẫn không phát hiện điều gì bất thường.
Nghiêm Tiểu Thì thật sự an tâm tiếp cô? Trong lúc cuộc đọ sức giữa cô và Hạ Tưởng càng ngày càng nghiêm trọng, Nghiêm Tiểu Thì có thể tình như chị em?
Khó tránh khỏi Nghiêm Tiểu Thì tiếp cô là vì làm nội ứng cho Hạ Tưởng.
Chính vào lúc trong lòng suy nghĩ bất định, trong phòng khách truyền đến tiếng chuông điện thoại.
Quý Như Lan buông bình phun trong tay ra, chạy về phía phòng khách, cô quay người lại, Nghiêm Tiểu Thì đang nằm chợp mắt trên trên ghế mây liền mở to đôi mắt linh động chuyển động vài cái, hơi lộ ra một tia ý cười đầy thâm ý, lại lặng yên nhắm hai mắt, và dỏng tai lên nghe cuộc nói chuyện trong phòng khách.
Cách khá xa, nghe không rõ, lại mơ hồ có thể nghe được thanh âm như chú chim nhỏ phẫn nộ của Quý Như Lan…
- Hạ Tưởng đi Hồng Hoa thì làm sao? Không cần ngạc nhiên có được không? Minh Giang lại có chuyện sợ cái gì, cho dù Hội đồng nhân dân thông qua, mặt mũi cũng không thể lấy lại được.
Quý Như Lan rất không phục mà phản bác:
- Mộc Phong và Lý Dật Phong cùng lúc xảy ra chuyện, Hạ Tưởng còn có thể không biết xảy ra chuyện gì? Lĩnh Nam không phải là tỉnh Tề, Lĩnh Nam là Waterloo của Hạ Tưởng!
- Chị, chị cứ ở Hồng Kông giúp chồng dạy con, đừng quan tâm đến việc đâu đâu nữa, chị lại chưa bao giờ quan tâm đến chính trị, đừng vừa nghe tiếng gió đã bảo là mưa. Được rồi, em không giải thích rõ với chị được, không nói với chị nữa.
Quý Như Lan thở phì phì ngắt điện thoại, uống một ngụm trà, nói một mình:
- Lâm Song Bồng, ngươi nhất định phải quấy rối phải không? Thực đáng ghét! Ngươi dựa vào cái gì mà cho rằng ta không đấu lại Hạ Tưởng? Bố và ông còn không nói gì, ngươi dựa vào cái gì mà khoa tay múa chân với ta? Trong lòng con trai…đều trời sinh khinh thường con gái!
Đầy một bụng bực mình, Quý Như Lan laị càng cảm thấy bực mình và khô nóng, liền nói với Nghiêm Tiểu Thì đang ở trong sân:
- Tiểu Thì, lại đây chơi trò chơi với chị.
- Được thôi.
Tính cách của Nghiêm Tiểu Thời cực kỳ tốt, Quý Như Lan nói gì cô liền đồng ý cái đó.
Phía trước sân biệt thự bên hồ là biển hoa, phía sau sân là hồ bơi. Quý Như Lan mặc bộ bikini màu đỏ, Nghiêm Tiểu Thì lại là một thân màu xanh, cùng là thân thể mềm mại trắng mịn, cùng là dáng người duyên dáng, hai người đua nhau tranh sắc, ai cũng không thua ai nửa phần.
Trong bể bơi sóng nước dập dềnh, Quý Như Lan lười biếng thả mình trong nước, bưng một ly trà chanh vắt, nhìn cặp núi đôi ngạo nghễ và cái eo nhỏ xinh của Nghiêm Tiểu Thì, cảm thán nói:
- Tiểu Thì, thời gian đẹp nhất của người con gái chỉ có vài năm, một khi đã qua đi, liền như một mai hoa tàn rồi. Chị muốn hỏi em, có phải chị quá kén chọn cho nên mới mãi không lấy chồng được?
Nghiêm Tiểu Thì lấy tay sờ soạng đùi của Quý Như Lan một chút, cười hi hi:
- Như Lan, dựa vào thân người như hoa của chị, tên đàn ông nào lại không muốn có được? Chị quá tranh cường háo thắng, sao lại cứ phải phân cao thấp với đàn ông?
Quý Như Lan bị Nghiêm Tiểu Thì sờ soạng làm cho cả người ngứa ngáy, mặt lại đỏ, nhìn đôi chân gần như hoàn mỹ trong làn nước xanh, cặp nuuí đôi cao ngất, eo nhỏ không một chút sẹo, quả thực rất làm người khác yêu quý, chỉ có điều…Chung quy không có người con trai nào có thể chinh phục được trái tim cô.
Trái tim không thuộc về chỗ nào, thân thể cũng sẽ không thuộc về đâu hết.
- Tiểu Thì, theo những gì em biết về Hạ Tưởng, em nói xem anh ta đi Hồng Hoa sẽ gây ra chuyện đại sự gì?
Quý Như Lan chuyển đề tài, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Nghiêm Tiểu Thì không chớp.
Nghiêm Tiểu Thì không che giấu chút nào thiện cảm cô dành cho Hạ Tưởng, liền giống như một cô bé sùng bái thần tượng, nói không ngừng:
- Anh ấy à…Thật không biết anh ấy sẽ có thủ đoạn gì, anh ấy là một người làm cho người khác không hiểu gì, cho dù người ta cách anh ấy gần đến đâu đi chăng nữa, người ta cũng không thể nhìn thấu anh ấy.
Cũng không biết tại sao lại đột nhiên nảy ra một suy nghĩ, Quý Như Lam ma xui quỷ khiến thốt lên một câu:
- Anh ta có háo sắc lắm không?
Nghiêm Tiểu Thì khanh khách cười, quan sát Quý Như Lan từ trên xuống dưới vài lần:
- Nếu như với bộ dạng hiện tại của chị lên giường anh ấy, nói không chừng anh ấy sẽ…
- Đáng đánh! Con bé chết tiệt kia, nói bậy!
Quý Như Lan giận, đẩy Nghiêm Tiểu Thì một cái:
- Đàn ông chinh phục thế giới, đàn bà dựa vào đàn ông chinh phục thế giới để chinh phục thế giới, chị lại không tin, đàn bà cũng có thể tự mình chinh phục thế giới, tại sao trước tiên phải dựa vào đàn ông?
Nam Quốc Chi Xuân (Xuân ở Nam Quốc).
Nam Quốc Chi Xuân chiếm diện tích lớn hơn, xa hoa hơn so với biệt thự bên hồ. Nếu nói biệt thự bên hồ có sự thanh lịch hàm súc của văn hóa, thậm chí còn có một chút cao quý thoát ly trần tục, Nam Quốc Chi Xuân cho dù là hơn trăm nghìn cây cối quý báu hay là mấy trăm nghìn sô pha nhập khẩu, không có cái nào là không lộ ra hơi thở vô cùng xa xỉ của nhà giàu mới nổi.
Cho nên nói, ba đời tích lũy mới có thể thành khí chất của quý tộc.
Ngô Hiểu Dương đứng trong sân lớn của Nam Quốc Chi Xuân, chắp tay sau lưng, ngẩng đầu nhìn một cây lớn quý báu mới được chuyển dời đến, tâm tình vô cùng tốt:
- Khải Thuận, sự tình của Mộc Phong, trù tính rất khéo léo, rất inh.
- Thủ đoạn của Quý Như Lan không bình thường, cô ta là kình địch của Hạ Tưởng.
Thi Khải Thuận gật đầu nói phải, Mộc Phong mặc dù tính cách quật cường, dường như không chịu ảnh hưởng gì, nhưng ở Quân khu Dương Thành vẫn là nhất thời trở thành đề tài nói chuyện của mọi người, làm cho hình tượng của Mộc Phong mất điểm lớn.
Đồng thời, cũng làm cho Hạ Tưởng chịu một số ảnh hưởng tiêu cực ở mức độ nhất định, cùng lúc cũng ảnh hưởng hình tượng của Hứa Quan Hoa, có thể gọi là một mũi tên trúng ba đích, Thi Khải Thuận cũng cực kỳ vui sướng.
- Nói ra vẫn là Thư ký Trương sắp xếp có phương pháp mới đúng.
Thi Khải Thuận quay người nhìn về phía Trương Lực đang đứng bên cạnh, mặt hòa ái chân thành nói.
Nếu Đường Thiên Vân có ở đây, chắc chắn sẽ chấn động, không sai, người đứng đối diện với Ngô Hiểu Dương và Thi Khải Thuận chính là Trương Lực! Text được lấy tại
Trương Lực xuất hiện ở Nam Quốc Chi Xuân, mà lại còn do Ngô Hiểu Dương và Thi Khải Thuận hộ tống, coi như là đủ tiếp đãi long trọng.
Trương Lực khẽ mỉm cười:
- Tư lệnh Thi quá khen rồi, tôi cũng không bỏ ra sức lực gì, từ đầu đến cuối đều là kế hoạch của Như Lan, tôi nhiều nhất chỉ làm trợ thủ.
- Thư ký Trương quá khiêm tốn rồi.
Thi Khải Thuận lặng yên trao đổi ánh mắt với Ngô Hiểu Dương, trước lúc vẫn chưa lôi kéo Tư Anh Thành về đây, Trương Lực chính là nhân vật phát ngôn tốt nhất, mặc dù lực ảnh hưởng của Trương Lực không lớn bằng, nhưng bởi vì Trương Lực và nhà họ Quý có mối quan hệ phức tạp mà mọi người không biết, anh ta gia nhập liên minh, thậm chí còn đắc lực hơn so với Tư Anh Thành.
Ngay cả Thi Khải Thuận cũng không ngờ Trương Lực sẽ chủ động ra mặt và tiếp xúc với anh ta, dựa vào nhân vật trung gian của nhà họ Quý, muốn hợp tác liên kết với quân đội để đối phó Mộc Phong, cho dù ngay từ đầu Thi Khải Thuận đã đoán ra Trương Lực có thể rắp tâm hại người, nhưng mấy câu nói của Trương Lực liền đập tan mọi nghi ngờ của anh ta, làm cho anh ta không hề nghi ngờ Trương Lực.
Sau khi việc Mộc Phong đã thành, Thi Khải Thuận liền càng tin tưởng Trương Lực, dưới sự tiến cử của anh ta, Trương Lực có thể trực tiếp nói chuyện với Ngô Hiểu Dương, thỏa luận công việc hợp tác tiến thêm một bước.
- Hạ Tưởng đi Hồng Hoa chẳng qua là phô trương thanh thế, thay Lý Dật Phong cứu vãn một chút ảnh hưởng không tốt, ý nghĩa thực tế không lớn.
Thi Khải Thuận phân tích thế cục trước mắt:
- Mời thư ký Trương chuyển lời đến Quý tiểu thư, nếu như còn cần quân đội ra tay, cứ nói.
Trương Lực gật đầu:
- Sẽ nói, Quý tiểu thư rất phản cảm với hành động đặc biệt của Hạ Tưởng, rõ ràng là dẫm lên vai nhà họ Quý mà tiến, Hạ Tưởng bây giờ chọc nhiều người tức giận, cách đại bại không còn xa nữa. Nghe nói anh ta ở quân khu Dương Thành còn có một người anh em quan hệ rất mật thiết, gọi là…Hứa Quan Hoa?
Thi Khải Thuận thần bí cười:
- Hứa Quan Hoa…cũng sắp rồi, y luôn không an phận ở sau lưng, sớm muộn cũng phải trả giá đắt.
- Đợi Công Tử khỏe rồi, để anh ta và thư ký Trương đi lại mhiều một chút.
Ngô Hiểu Dương biết tầm quan trọng của Trương Lực, thậm chí có thể nói nếu thủ đoạn thích đáng, Trương Lực còn quan trọng hơn một Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy:
- Người trẻ tuổi các cậu hẳn là có thể chơi đến cùng, ha ha.
-Tôi cũng nghe nói Ngô Công Tử đa tài đa nghệ, từ lâu đã muốn ngồi cùng anh ta.
Ngô Hiểu Dương và Thi Khải Thuận liếc nhau một cái, cùng cười ha hả.
Trương Lực cũng hàm súc mà sảng khoái cười phụ họa.
Chỉ có điều, một ngày sau, Ngô Hiểu Dương mới phát hiện anh ta cười hơi sớm.
Không chỉ là anh ta, Quý Như Lan cũng mới biết xem nhẹ quyết tâm của Hạ Tưởng, điều chủ yếu nhất là xem nhẹ thủ đoạn của Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng sau khi đi một chuyến đến Hồng Hoa, ngày đầu tiên mọi việc thuận lợi, trước tiên mở một hội nghị tọa đàm với lãnh đạo chủ yếu của Thành ủy, sau đó lại dưới sự hộ tống của Bí thư Thành ủy, Chủ tịch tỉnh và Phó bí thư Thành ủy, khảo sát vài công việc, không ngoài dự liệu là những công việc thị sát đều nằm trong phạm vi Lý Dật Phong quản lý.
Nhằm vào sự kiện phong ba 400 nghìn nhân dân tệ của Lý Dật Phong, Hạ Tưởng không phát biểu ý kiến gì, thậm chí ngay cả ám chỉ cũng không có, làm cho không ít người âm thầm đoán rốt cuộc Phó bí thư Hạ Tưởng đến Hồng Hoa thị sát công việc là vì cái gì?
Đêm đó, bọn Hạ Tưởng ở Hồng Hoa. Một buổi tối xảy ra chuyện gì, không có ai biết, Phó bí thư Hạ lại gặp vị lãnh đạo nào của Thành ủy, cũng không ai rõ. Nhưng vào ngày tiếp theo, Hạ Tưởng đột nhiên tuyên bố mời họp cuộc họp toàn thể cán bộ, tuyên bố một quyết định trọng đại…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quan Thần
Hà Thường Tại
Quan Thần - Hà Thường Tại
https://isach.info/story.php?story=quan_than__ha_thuong_tai